Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác

Chương 25 : Lừa gạt

Ngày đăng: 22:02 21/04/20


Trưởng Tôn Tử Quân biết rõ mình nói sai, vô lực đỡ trán. Hắn sợ mình vừa mở miệng liền phát ra tiếng hừ liên tiếp, chỉ đành lấy ngón tay viết ở trên bàn: Ta có bệnh.



Dịch Hi Thần dở khóc dở cười. Y thật không ngờ Trưởng Tôn Tử Quân lại phát bệnh vào lúc này. Thính thanh trùng đã bị bóp chết, y suy nghĩ một chút, nói: “Được rồi, không chừng ngươi nói như vậy, đối với hắn càng kích thích hơn. Mặc kệ hắn vui vẻ cũng tốt hối hận cũng tốt, tâm tình của hắn tất nhiên rối loạn, ngày mai hắn không xuất ra được toàn lực.”



Trưởng Tôn Tử Quân chỉ có thể nhún vai.



Ngay tại nửa canh giờ trước, trong tay Dịch Hi Thần nắm một con thính thanh trùng đi tới, làm một thủ thế cấm nói với hắn, viết xuống một hàng chữ cho hắn xem: Đây là của Tiêu Khôi. Chúng ta dọa dọa hắn.



—— mấy tiểu thuật pháp bàng môn tà đạo kia, Dịch Hi Thần mới là cao thủ trong đó, Tiêu Khôi muốn đùa giỡn tâm cơ với y, vậy thật đúng là đụng tới tổ sư gia gia rồi! Vì vậy Dịch Hi Thần cùng Trưởng Tôn Tử tương kế tựu kế, đặc biệt nói vài lời cho Tiêu Khôi nghe, quả nhiên khiến Tiêu Khôi kích thích không nhẹ.



Dịch Hi Thần chậm rãi xoay người, nghĩ đến tỷ thí ngày mai, nở nụ cười: “Ta thật ngóng trông ngày mai nhanh đến một chút. Sư phụ nói, ông ấy sửa huyền hỏa thạch xong rồi, chờ ngày mai ta so kiếm xong, bảo ta đến chỗ ông ấy, ông ấy dùng huyền hỏa thạch chế tạo một cái pháp khí cho ta.”



“Pháp khí gì?”



“Không biết. Cho nên ta mới ngóng trông ngày mai mau mau đến, ta đã không thể chờ đợi!”



Hai người lường trước tỷ thí ngày mai chắc chắn vô cùng thú vị, từng người liền tự mình đi nghỉ ngơi.



Sáng sớm hôm sau, các đệ tử lại tụ tập đến bên cạnh sân luyện kiếm. Dịch Hi Thần cùng Trưởng Tôn Tử Quân vừa đến, đã nhìn thấy Tiêu Khôi trong đám người. Chỉ thấy sắc mặt Tiêu Khôi vừa vàng vừa đỏ, mắt còn có hai vòng xanh đen, hiển nhiên là tối hôm qua không có nghỉ ngơi tốt.



Nhưng mà Dịch Hi Thần cùng Trưởng Tôn Tử Quân biết Tiêu Khôi bị kích thích, lại không biết tối hôm qua đến tột cùng Tiêu Khôi chịu bao nhiêu kích thích.



Vào giờ phút này, mặc dù đã qua cả đêm, tâm tình trong lòng Tiêu Khôi vẫn kích động như cũ.



Hóa ra năm đó Trưởng Tôn Tử Quân là vì gã mới xông vào cấm địa sau núi! Hóa ra ở trong lòng Trưởng Tôn Tử Quân gã quan trọng như vậy! Quan trọng đến mức không tiếc đánh cược tính mạng của chính mình sao? Thậm chí chuyện đã qua nhiều năm như vậy, mà gã ở trong lòng Trưởng Tôn Tử Quân vẫn quan trọng hơn so với Dịch Hi Thần ngày đêm ở bên cạnh hắn sao?!



Tiêu Khôi xử sự từ trước đến giờ chỉ có lợi dụng, người bên ngoài sao lại thật lòng với gã? Bởi vậy gã sống gần hai mươi năm, bên cạnh không có một bằng hữu có thể tin tưởng, càng không có ai sẽ vì gã mà hi sinh bản thân. Bởi vậy sau khi biết chuyện Trưởng Tôn Tử Quân làm vì gã, tâm tình của gã quả thực khó có thể hình dung, đồng thời xem xét lại tâm tình của mình một lần nữa.



—— Trưởng Tôn Tử Quân có phải là ngốc không?



—— mình thật sự có tốt như vậy sao?
Vào giờ phút này, Ngọc Anh chân nhân đang vẻ mặt phức tạp nhìn y. Đây không phải là thưởng thức, cũng không phải chán ghét, đến tột cùng là cái gì, Dịch Hi Thần không nhìn thấu. Nhưng trong lòng y biết được, hành động lần này của y, Ngọc Anh chân nhân cũng không yêu thích.



Dịch Hi Thần nhún nhún vai. Y cũng không hiểu Ngọc Anh chân nhân là trúng ma chướng gì mới động tâm tư thu y làm đệ tử. Nếu tỷ thí đã so xong, y liền từ trên đài nhảy xuống, đi tới bên cạnh Tiêu Khôi.



“Tiêu sư huynh.” Dịch Hi Thần cười híp mắt nói, “Hôm nay ngươi sao vậy? Ta vốn tưởng rằng ngươi sẽ nghĩ tất cả biện pháp để phá trận pháp của ta, sao mà ta còn chưa có làm gì, chính ngươi lại từ trên sân nhảy ra ngoài?”



Trên mặt Tiêu Khôi một trận đen một trận đỏ, kinh nghi bất định nhìn chằm chằm Dịch Hi Thần. Hiện tại gã hồi tưởng chuyện lúc trước, đã mơ hồ phát hiện không đúng. Dịch Hi Thần dùng, hình như căn bản không phải trận pháp gì!



Nhưng mà trên đấu trường chung quy không thể hoàn toàn như người sở liệu, nhất định là vì gã quá mạnh mẽ, Dịch Hi Thần mới lâm thời thay đổi sách lược. Tiêu Khôi nghĩ tới đây, sắc mặt âm trầm, ngoài miệng lại không chút buông tha người, cười lạnh nói: “Ngươi vô liêm sỉ, thắng tỷ thí thì lại làm sao? Ta thấy trong lòng ngươi rất ảo não đi!”



Dịch Hi Thần nhíu mày.



Tiêu Khôi lại nói: “Ngươi chỉ có thể dùng thuật pháp thấp hèn, tử triền lạn đả nhiều năm như vậy, còn không phải không ai để mắt tới ngươi!” Nói xong hướng ánh mắt liếc đến trên người Trưởng Tôn Tử Quân.



Dịch Hi Thần bỗng nhiên tỉnh ngộ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười vô cùng xán lạn, tiến đến bên tai gã nhẹ giọng nói: “Càn khôn hỗn độn trận, ta không dùng được. Ta dọa ngươi một chút thôi.”



Tiêu Khôi kinh hãi, mãnh liệt lui hai bước: “Ngươi! Ngươi tối hôm qua! Ngươi!”



Trên mặt Tiêu Khôi một trận xanh một trận tím, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ. Gã triệt để trúng kế! Bắt đầu từ hôm qua, tất cả đều là cái bẫy Dịch Hi Thần bày ra cho gã, mà gã cứ như vậy thành thành thật thật nhảy vào trong bẫy!! Gã quả thực là tên ngu từ đầu đến đuôi!!!



Từ trước đến giờ Dịch Hi Thần luôn là người thấy tốt liền thôi, nhưng chỉ đối với Tiêu Khôi, y lại không có phần nguyên tắc này. Tiêu Khôi lui một bước, y liền tiến một bước, ánh mắt sắc bén nhìn Tiêu Khôi: “Tiêu sư huynh à, không cần quá vui mừng, đây là ngươi nên được. Về sau cơ hội như vậy còn nhiều nữa.”



Tiêu Khôi đã bị phẫn nộ làm choáng váng đầu óc, hai tay chặt chẽ nắm thành quả đấm. Đột nhiên, gã hét lớn một tiếng, một chưởng vỗ về phía ngực Dịch Hi Thần!



Dịch Hi Thần không ngờ Tiêu Khôi từ trước đến giờ chỉ dám sủa loạn lại động thủ, cấp tốc lùi lại, nhưng phản ứng của y đã có chút muộn. Khóe mắt y nhìn thấy trên bàn tay Tiêu Khôi phát ra hắc quang, cũng không biết thuật pháp thế nào, thầm nghĩ không ổn!



Trong phút chốc, một đạo lệ hỏa đỏ rực từ phía chân trời, bổ tới đỉnh đầu Tiêu Khôi!



Hết chương 25