Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác
Chương 48 : “Ta có thể sờ hộ thể của ngươi một chút không?”
Ngày đăng: 22:02 21/04/20
Người đi ra từ trong hắc vụ, thế mà lại là Dược Bất Độc!
Dịch Hi Thần kinh ngạc nhìn Dược Bất Độc một hồi lâu, đột nhiên mũi chua xót, nhào tới quỳ gối bên chân Dược Bất Độc, đầu cọ vào trong ngực Dược Bất Độc: “Sư phụ! Con rất nhớ người!”
Dược Bất Độc vỗ vỗ lưng y.
“Sư phụ, con biết ngay là người không chết, con biết người sẽ không chết mà!” Dịch Hi Thần oa oa vừa khóc vừa gọi, “Tại sao người lại ở chỗ này? Người bảo vệ con là người sao? Rốt cuộc là ai dùng thiên hỏa thiêu người?!”
Y liên tiếp tung ra vấn đề, còn có rất nhiều suy nghĩ rất nhiều câu hỏi, tất cả đều vọt tới bên mép, quả thực không biết phải nói thế nào mới tốt. Sau khi từ Thiên Kiếm môn trốn ra trong lòng y vẫn luôn đè nặng một tảng đá, giờ phút này gặp được sư phụ, rốt cuộc có thể thổ lộ.
Nhưng mà Dược Bất Độc lại một câu cũng không trả lời y.
“Sư phụ?” Dịch Hi Thần nước mắt mông lung mà ngẩng đầu, lại thấy vẻ mặt Dược Bất Độc hờ hững.
Trong lòng Dịch Hi Thần đột nhiên cực kỳ bất an: “Sư phụ… tại sao người không nói lời nào?”
Dược Bất Độc rốt cuộc mở miệng, nói: “Những thứ ngươi hỏi, tại sao ta phải nói cho ngươi biết?”
Dịch Hi Thần sửng sốt: “Tại, tại sao?” Tâm trạng y mờ mịt, tại sao phải nói cho y biết? Lại tại sao không nói cho y biết chứ? Y nói, “Bởi vì… bởi vì con là đệ tử của người mà, sư phụ…”
“Đệ tử?” Dược Bất Độc cười lạnh, “Ngươi cảm thấy năm đó tại sao ta lại muốn thu một đứa nhỏ ngụy linh căn như ngươi làm đệ tử chứ? Đó là bởi vì trên người ngươi cất giấu một bí mật. Ta biết bí mật này, mà ta sẽ vĩnh viễn không nói cho ngươi biết.”
“Sư phụ?” Dịch Hi Thần run giọng nói, “Đến tột cùng người đang nói cái gì vậy…”
Nhưng vào lúc này, trong hắc vụ lại xuất hiện bóng dáng một người khác.
Ánh mắt Dịch Hi Thần sáng lên, mừng rỡ: “Tử Quân!”
Trưởng Tôn Tử Quân ngự kiếm bay tới, Dịch Hi Thần liền vội vàng đứng lên muốn nghênh đón: “Tử Quân, sư phụ đến!”
Không nghĩ tới Trưởng Tôn Tử Quân chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn y, xoay người rời đi.
Dịch Hi Thần không thể tin được kêu lên: “Tử Quân! Ngươi đi đâu vậy?”
Ma vụ bị hắn chém ra, rất nhanh liền tụ lại với nhau, bao quanh bốn phía hắn, làm cho hắn không nhìn thấy người mà mình muốn thấy, không nghe thấy âm thanh mình muốn nghe.
Đáng chết! Thương Vân bảo kiếm này vẫn là quá yếu, nếu như đây là một thanh Trảm Hồng kiếm, có thể miễn cưỡng bổ ra một con đường trong ma vụ là tốt rồi!
Trưởng Tôn Tử Quân phát điên mà ngự kiếm, gần như gào đến khàn cả cổ họng. Rốt cuộc, hắn nghe thấy cách đó không xa truyền đến âm thanh của Dịch Hi Thần.
“Tử Quân?”
Trưởng Tôn Tử Quân mừng rỡ, lập tức bay về phía nguồn gốc âm thanh!
Chỉ thấy trong hắc vụ Dịch Hi Thần đang đứng một thân một mình.
Trưởng Tôn Tử Quân nhào tới, dùng sức kéo y vào trong lòng! Trái tim hắn liều mạng đập gần như muốn nhảy ra từ trong lồng ngực, cảm giác được nhiệt độ người trong lòng, lúc này mới khiến hắn không còn run lợi hại như vậy.
“Ngươi là Tử Quân sao? Tử Quân thật sự à?” Dịch Hi Thần nói.
“Ngươi làm sao vậy?” Trưởng Tôn Tử Quân buông Dịch Hi Thần ra, trên dưới đánh giá y, kiểm tra y có bị thương không, “Ngươi gặp phải cái gì?”
Dịch Hi Thần nhíu mày suy tư. Vừa nãy lúc người áo đen cùng người áo đỏ kia đánh tới một nửa, kỳ thực y đã tỉnh lại, biết mình hẳn là cũng rơi vào trong tâm ma, mới có thể bi quan như vậy sợ hãi như vậy. Vấn đề là, y cũng không xác định hiện tại mình có hoàn toàn thoát ra từ trong tâm ma hay chưa, Trưởng Tôn Tử Quân trước mặt, có thể sau khi làm cho y vui sướng liền quay người rời đi hay không?
Nên làm thế nào để nghiệm chứng người trước mắt có phải là thật hay không đây? Trưởng Tôn Tử Quân thật với Trưởng Tôn Tử Quân giả có chỗ nào khác biệt có thể giúp y nghiệm chứng chứ?
“Ừm…” Dịch Hi Thần suy nghĩ một hồi lâu, nói, “Ta có thể sờ hộ thể của ngươi một chút không?”
“???” Trưởng Tôn Tử Quân, “…!!!”
Dịch Hi Thần thu tay về, thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng coi như mặt mày hớn hở, “Quá tốt rồi, là thật!”
Trưởng Tôn Tử Quân: “~! #¥%… &*”
Hết chương 48