Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác

Chương 50 : Hư Vô tông chủ

Ngày đăng: 22:02 21/04/20


Rốt cuộc, ma vụ bốn phía trở nên nhạt dần.



Hai người rốt cuộc ra khỏi rừng hắc vụ, đều thở phào nhẹ nhõm. So với những yêu tà quái vật hung tàn đó, trái lại bọn họ càng sợ rừng hắc vụ này, dù sao thì độ đáng sợ của kẻ địch thấy được sờ được cũng có hạn, mà rừng hắc vụ lại khiến chính bọn họ tự tranh chấp với mình, muốn chiến thắng chính mình, lại là khó khăn nhất.



Vốn dĩ lúc tiến vào rừng hắc vụ nhóm người bọn họ còn có khoảng mười người, lúc đi ra lại chỉ có hai người bọn họ. Những người còn lại không biết là đi trước, hoặc giả còn ở trong rừng hắc vụ không biết phương hướng, hoặc giả đã chết tại đó. Nhưng mà bọn họ cũng không lo đến người khác, tự mình đi về phía Hư Vô giới.



Sau rừng hắc vụ, lại có vài hung tà ngăn trở đường đi của bọn họ, nhưng mà bọn họ đồng lòng phối hợp, vô cùng thuận lợi mà qua những cửa ải khó trong biển Hư Vô. Không lâu lắm, ngay cả Dịch Hi Thần cũng cảm nhận được linh khí lớn mạnh —— đại lục Hư Vô giới, cách bọn họ đã không xa!



Hai người nhất thời tinh thần phấn chấn, tăng nhanh ngự kiếm, chỉ không lâu sau, một mảnh cảnh sắc sáng rõ xuất hiện trước mặt bọn họ.



Trưởng Tôn Tử Quân cùng Dịch Hi Thần chưa từng gặp lục địa xinh đẹp như vậy, nơi đây cỏ xanh như đệm, trăm hoa muôn tía nghìn hồng tranh nhau nở rộ, cổ thụ che trời, vạn mộc tranh quang. Nhìn xa hơn một chút, bầu trời biển Hư Vô vẫn là tối tăm, nhưng đến vùng trời nơi đại lục này, chính là một mảnh trời quang như tẩy, vạn dặm không mây, hai tầng phụ trợ, càng hiện lên đại lục đẹp không sao tả xiết.



Mà không chỉ cảnh sắc vui tai vui mắt, nơi đây linh khí cường thịnh, quả thực làm người ta toàn thân thoải mái. Rừng ma khí lúc trước khiến người ta khó chịu bao nhiêu, thì nơi này lại sảng khoái gấp mười lần.



Dịch Hi Thần từ trên thân kiếm nhảy xuống, rơi xuống trên đại lục Hư Vô giới, kìm lòng không đặng oa một tiếng: “Cái này… Quá đẹp!”



Thứ khiến y tán thưởng như thế, bất quá chỉ là một đóa hoa nhỏ tùy ý có thể thấy được ở đại lục Hư Vô giới. Cánh hoa này cực kỳ tươi mới đọng nước, làm người ta hoài nghi rằng chỉ cần nhẹ nhàng cắn một chút liền có thể uống được một ngụm hoa nước. Dịch Hi Thần chưa bao giờ nhìn thấy hoa cỏ tràn ngập sức sống như vậy, làm y quả thực không đành lòng bước chân ra, chỉ lo giẫm hỏng bất kỳ một cây hoa cỏ nào.



“Vừa nãy ta còn đang suy nghĩ, cái bộ dạng quỷ của biển Hư Vô kia, Hỏa Vân lão tổ phải ăn no rửng mỡ bao nhiêu mới có thể tiến vào nơi như thế này, vào trong này… chả trách ông ấy có thể phi thăng! Chỗ này cũng quá linh rồi!!”



Trưởng Tôn Tử Quân ho nhẹ một tiếng, làm một thủ thế cấm nói với y.




Nguyên Thần Độ Nhân nói: “Không ngờ rằng ngoại giới lại xảy ra chuyện như vậy… Năm đó sư phụ ta Hỏa Vân lão tổ đem thuật này truyền cho người khác, lại bị người đem ra làm ác. Đáng tiếc mười năm trước ta tu luyện đến cảnh giới này, đang tái tạo Kim thân, trong vòng trăm năm không thể rời khỏi Hư Vô giới, không thì ta sẽ đích thân ra khỏi Hư Vô giới giúp ngươi lùng bắt kẻ ác, trừng phạt ác đồ.”



Dịch Hi Thần nói: “Đệ tử không dám, chỉ cầu tông chủ nói cho biết chi tiết.”



Nguyên Thần Độ Nhân nói: “Mượn thiên hỏa, chính là do sư phụ ta sáng chế hai ngàn năm trước. Sau ngàn năm, ông từng đem thuật này trao tặng mười người. Lại sau đó, sư phụ cho rằng thuật này hung hiểm, sợ người rắp tâm bất lương lạm dụng, liền không truyền đạo nữa. Qua ngàn năm này, mười người năm đó đã có vài người bất hạnh ngã xuống, liền không đề cập nữa. Thế gian hiện giờ, hẳn là chỉ còn dư lại ba người biết thuật này.”



Người đã qua đời, nhắc lại không khỏi không tôn trọng. Dịch Hi Thần cũng không thèm để ý, dù sao thì người đã mất sẽ không giết người, chắc chắn hung thủ chỉ trong ba người đương đại kia.



Trưởng Tôn Tử Quân lại đột nhiên lên tiếng: “Tông chủ, Hỏa Vân lão tổ truyền thụ đạo này, người được truyền thuật này còn có thể tuyền tiếp hay không?”



Nguyên Thần Độ Nhân nói: “Thiên hỏa khó mượn, chỉ có linh khí ở Hư Vô giới bao hàm sức mạnh đất trời, bởi vậy cũng chỉ có người tu đạo ở nơi này hấp thu sức mạnh đất trời mới có thể học được thông thiên thuật này.”



Đáp án này khiến Trưởng Tôn Tử Quân và Dịch Hi Thần đều thở phào nhẹ nhõm. Nếu không, người năm đó học được thuật này lại đi ra ngoài truyền đạo, người biết mượn thiên hỏa càng nhiều, bọn họ càng khó tìm ra hung thủ.



Nguyên Thần Độ Nhân nói tiếp: “Ba người đương đại này, ta là một trong số đó. Hai vị khác, chính là Quỷ vương Tiêu Ly Quân cùng Yêu vương Long Thụy Quân.”



Trưởng Tôn Tử Quân cùng Dịch Hi Thần đồng thời chấn động. Quỷ vương Tiêu Ly Quân? Tiêu Ly?! Tiêu Ly!!



Hết chương 50