Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác
Chương 52 : Là luyện thể hả? Hay là luyện thể hả? Vẫn là luyện thể hả?
Ngày đăng: 22:02 21/04/20
Một tia sáng trắng bao bọc bọn họ lại, linh khí xung quanh chợt biến đổi. Chờ bọn họ mở mắt ra lần nữa, bọn họ đã ở ngoài Hư Vô giới.
Trận pháp truyền tống hướng ra phía ngoài Hư Vô giới cũng không có nơi đặt chân cố định, trận pháp kia mượn linh khí cường đại của Hư Vô giới để đột phá hạn chế của biển Hư Vô, đưa người ra ngoại giới, theo thời không dời đi thì nơi đặt chân cũng có biến hóa. Bọn họ bị đưa đến trong một rừng trúc, u trúc xanh ngắt, cũng là một nơi mỹ cảnh, nhưng mà bọn họ đột ngột từ tiên cảnh nhân gian đến nhân gian, khó tránh khỏi có chút chênh lệch.
Bọn họ cũng không biết nơi đây, tâm trạng mờ mịt, hai người đều có rất nhiều ý nghĩ cần phải sắp xếp. Dịch Hi Thần nói: “Nhìn xem phụ cận có tiểu trấn tu chân hay không, tìm một chỗ nghỉ ngơi đi.”
Trưởng Tôn Tử Quân tán thành.
Ra khỏi rừng trúc, liền nhìn thấy trên đường có vài người đi đường. Đi theo phương hướng mà người đi đường qua lại không bao lâu, trước mắt liền đột ngột xuất hiện một tiểu trấn tu chân.
Tiểu trấn này tên là Đông Xuân trấn, chỉ vì địa thế phía nam tiểu trấn tất cả đều là u trúc xanh ngắt, mà mặt phía bắc lại là một mảnh thung lũng băng tuyết, nửa bên cảnh xuân nửa bên trời đông giá rét, bởi vậy được gọi như thế.
Tiến vào trấn, bọn họ liền bắt đầu tìm kiếm nơi ở. Đi không bao lâu, Dịch Hi Thần đột nhiên dừng bước.
“Làm sao vậy?” Trưởng Tôn Tử Quân hỏi.
Dịch Hi Thần nghi hoặc mà đánh giá bốn phía: “Chỗ này, sao ta giống như đã gặp ở nơi nào rồi?”
Trưởng Tôn Tử Quân kinh ngạc nhíu mày. Hắn có ký ức tám năm ma chướng, bởi vậy đi qua không ít nơi, nhưng Dịch Hi Thần thì từ khi tiến vào Thiên Kiếm môn liền không đi quá xa, làm sao lại từng tới nơi như thế này?
“Lúc ngươi còn nhỏ chăng?”
“Không phải.” Dịch Hi Thần nói, “Khi còn nhỏ ta ở bờ sông, khẳng định chưa có tới nơi như thế này. Là lúc nào chứ… luôn cảm thấy con đường này dường như ta đã từng thấy ở nơi nào rồi.”
Nhất thời cũng không có ký ức minh xác, Dịch Hi Thần nghĩ có lẽ là đã gặp đường phố giống nơi nào ở đâu đó, hoặc là từng thấy tranh phong cảnh vẽ lại nơi này. Nếu như mơ mơ hồ hồ, vậy xem ra cũng không phải hồi ức quan trọng gì. Vì vậy y cũng liền không xoắn xuýt nữa, rất nhanh tìm đến khách điếm trong trấn.
Hai người đi vào khách điếm, chưởng quỹ khách điếm ra đón: “Hai vị đạo hữu muốn ở trọ sao? Bản điếm ba khối linh thạch sơ cấp một đêm.”
“Được.” Trưởng Tôn Tử Quân đẩy mấy thứ tiên tài trân quý nhất mà vừa rồi Dịch Hi Thần đưa cho hắn ra, nói: “Những thứ này có thể đổi lấy tiên tài cần thiết cho ngươi luyện thể. Ngươi giữ lấy trước đi. Còn lại thì ta đem luyện kiếm.”
Biểu tình Dịch Hi Thần có chút không tự nhiên: “Không cần… Ngươi cầm đi luyện kiếm hết đi. Ngươi muốn luyện thành Trảm Hồng kiếm, không thể luyến tiếc tiên tài.”
Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Không phải tiếc, mấy thứ này mặc dù đủ cho ta cường hóa thuộc tính mộc của kiếm, nhưng mà Trảm Hồng kiếm đầy đủ ngũ hành, dù có dùng mấy thứ này, cũng còn chưa đủ. Việc luyện kiếm không vội vàng được, luyện thể cho ngươi mới là việc cấp bách.”
Khóe mắt Dịch Hi Thần thoáng co rút, chậm rì rì nói: “A… Luyện thể… Luyện thể cũng không vội vàng được, năm loại thiên tài địa bảo, không biết bao lâu mới có thể lấy đủ, có khả năng là ngươi luyện Trảm Hồng kiếm càng nhanh hơn một chút.”
Hai người đem một đống bảo vật đẩy tới đẩy lui, đều nói mình không vội, muốn để cho đối phương dùng trước.
Sau khi đẩy nửa ngày, Dịch Hi Thần nói: “Được rồi được rồi! Tử Quân, gần đây đến tột cùng là ngươi xảy ra chuyện gì vậy! Sao lại giống như xa lạ với ta vậy! Coi như ta luyện thể mở được phong ấn, thì không phải ta tu luyện cũng cần rất nhiều thời gian sao? Một chốc ta có thể mạnh lên bao nhiêu? Hai chúng ta vốn là kề vai chiến đấu, ta tiêu phí nhiều như vậy đổi lấy việc mở phong ấn, còn không bằng trước tiên luyện thành Trảm Hồng kiếm của ngươi, đối với hai chúng ta mà nói thì muốn đối phó cường địch nhất định là luyện kiếm cho ngươi trước sẽ càng tốt hơn!”
Trưởng Tôn Tử Quân bất đắc dĩ nhìn y.
“Lại nói.” Ánh mắt Dịch Hi Thần di chuyển, để che giấu sự chột dạ của mình mà không dám nhìn mắt hắn, tận lực khiến giọng điệu của cực kỳ đúng lý hợp tình, “Kỳ Lân huyết, Định Phong châu, Huyền Quy giáp, Bàn Long lân, Lôi Đình quả đều rất khó lấy được, nếu như chúng ta đã lấy được vài thứ trong đó, vậy thì trước tiên để cho ta. Nhưng một chút ta còn chưa có, cho nên trước tiên làm kiếm của ngươi đi.”
Trưởng Tôn Tử Quân không nói.
Dịch Hi Thần tưởng mình đã thuyết phục được hắn, đang định thở ra một hơi, liền thấy Trưởng Tôn Tử Quân cầm ra một hạt châu màu đỏ từ trong đống đồ vật Nguyên Thần Độ Nhân đưa.
“Cái này… Hình như là Kỳ Lân huyết!” Trưởng Tôn Tử Quân nghiêm túc nhìn một hồi, mừng tít mắt: “Thật sự là nó! Chỉ có hạt châu do Kỳ Lân huyết ngưng tụ thành mới có tơ máu như vậy! Thực sự là đạt được không mất công phu! Chỉ còn thiếu bốn loại là ngươi có thể luyện thể rồi!”
Dịch Hi Thần: “…”
Hết chương 52