Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác

Chương 55 : Nếu như hắn không được, ta nên khích lệ hắn như thế nào mới phải đây?

Ngày đăng: 22:02 21/04/20


Hắn không được…



Không được…



Được…



Dịch Hi Thần có thuần khiết thế nào nữa, cũng hiểu rõ vạn sự thông nói phương diện nào của Trưởng Tôn Tử Quân không được. Mặt y đỏ bừng lên, âm thanh ép xuống thấp hơn: “Ta cảm thấy không phải là nguyên nhân này… Cái kia của hắn, rất lớn, đặc biệt cứng, ta sờ qua rồi.”



Vạn sự thông yên lặng đánh giá Dịch Hi Thần: À! Cái tên này quả nhiên là bên thuần phục!



Vấn đề ai trên ai dưới này, Dịch Hi Thần ngược lại chưa từng cân nhắc qua, bởi vì mới đầu Trưởng Tôn Tử Quân nói cho y biết phương pháp giải phong ấn trong cơ thể y chính là dùng y làm lô đỉnh để song tu, cho nên y cũng không cân nhắc đến một khả năng khác.



Vạn sự thông lắc ngón tay, bộ dạng “ngươi không hiểu”: “Ngươi cho rằng lớn là tốt sao? Trước đây các ngươi có từng song tu chưa?”



Dịch Hi Thần lắc đầu: “Không có.”



“Ngươi có song tu với người khác chưa? Hắn có song tu với người khác chưa?”



Dịch Hi Thần vẫn lắc đầu: “Đều chưa.” Tuy rằng Trưởng Tôn Tử Quân có một cái ma chướng như vậy, nhưng dù sao cũng là tồn tại trong ma chướng, dùng thân thể của hắn mà nói, hẳn nên tính là chưa từng song tu.



Vạn sự thông nói: “Đạo hữu ngươi xem, cũng bởi vì ngươi chưa tưng song tu, cho nên chuyện về phương diện này ngươi liền không hiểu lắm. Lớn là tốt sao? Cứng là tốt sao? Đó cũng không nhất định! Cái chuyện song tu này, là nói kỹ thuật. Có lúc quá lớn quá cứng, ngược lại sẽ thành trở ngại.” Hắn cũng đến gần, nói bên tai Dịch Hi Thần, “Ngươi suy nghĩ một chút, chỗ đó của ngươi, lẽ nào thứ càng lớn tiến vào thì càng tốt sao?”



Dịch Hi Thần run run, theo bản năng che mông, cảm thấy nơi đó mơ hồ phát đau. Không tốt! Vô cùng không tốt! Càng lớn càng không tốt!



Vạn sự thông vỗ bàn: “Cho nên, hắn rất có thể là bởi vì quá lớn mà tự ti! Liền không được!”



Dịch Hi Thần trợn tròn mắt: hóa ra là như vậy à! Ở trong ma chướng của hắn, hẳn là có song tu với mình, có thể là phản ứng của mình trong ma chướng không quá tốt, nên làm cho hắn sinh ra tự ti?!



Vạn sự thông thấy sắc mặt Dịch Hi Thần trắng đi, vội an ủi: “Có điều ngươi cũng không nên quá lo lắng. Những đạo lữ ta biết, trên căn bản là ba lần đầu song tu đều không thuận lợi. Thời gian lâu, hai bên càng ngày càng phù hợp, công hiệu của song tu mới có thể càng ngày càng tốt. Nếu như các ngươi đã là đạo lữ, ngươi phải có chút kiên trì, tuy rằng hắn không được, vậy ngươi khích lệ hắn nhiều một chút, có lẽ từ từ, hắn sẽ được!”



Dịch Hi Thần sờ cằm rơi vào trầm tư. Hóa ra đạo lữ bình thường song tu ba lần đều không được? Y vốn là nghĩ song tu một lần giải phong ấn ra là tốt rồi, hóa ra bọn họ còn phải song tu nhiều lần à…



Dịch Hi Thần lại nói: “Vậy, nếu như hắn không được, ta nên khích lệ hắn như thế nào mới tốt hả?”


Trưởng Tôn Tử Quân gật đầu.



Vạn sự thông đã đem chút hàng trữ trong bụng xả xong hết, thực sự không nghĩ ra thêm nội dung có liên quan đến Tiêu Ly Quân và Long Thụy Quân, cười ngượng nói: “Đạo hữu thoả mãn chứ?”



Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Đa tạ.” Đem linh thạch đẩy tới trước mặt hắn, đứng dậy đi.



Trưởng Tôn Tử Quân đi tới trước mặt Dịch Hi Thần: “Đi thôi.”



“A… Được.”



Hai người ra chợ, đi đến trên đường. Dịch Hi Thần vẫn luôn như có điều suy nghĩ, nghĩ tới những lời vừa rồi vạn sự thông nói, không chút để ý quét mắt nhìn kiến trúc hai bên đường. Đột nhiên, y lại một lần nữa dừng bước.



“Nhìn quen mắt… Thật sự nhìn quen mắt… Ta hẳn chưa từng tới nơi này mới đúng, rốt cuộc là đã gặp con đường này ở nơi nào rồi?” Y nhìn bốn phía, lúc nhìn thấy một quán trà ở ven đường đột nhiên trợn to hai mắt.



“Là Kiều Giác! Ta nhớ ra rồi, ta gặp qua nơi này ở trong thức hải của Kiều Giác! Chính là quán trà kia!” Dịch Hi Thần đưa ngón tay nói, “Hắn và ma đầu kia từng gặp mặt ở trong quán trà này!”



Y nóng ruột lập tức kéo Trưởng Tôn Tử Quân, vọt vào trong quán trà.



Trong đại sảnh quán trà có mấy bàn khách, đang nói chuyện, chưởng quỹ thấy bọn họ tiến vào, vội vàng tiến lên đón: “Hai vị đạo hữu cần gì không?”



Dịch Hi Thần không để ý tới chưởng quỹ kia, lôi kéo Trưởng Tôn Tử Quân lên lầu.



Hai người bọn họ xông lên thang lầu, đẩy cửa một gian bao sương nào đó ra, hai tu sĩ bên trong đang nói chuyện, thấy bọn họ xông vào, không khỏi kinh hãi. Dịch Hi Thần quét mắt nhìn cảnh vật trong phòng, quả nhiên tất cả đều giống như đúc ngày ấy nhìn thấy. Lòng y chắc chắn, chắp tay nhận lỗi với hai tu sĩ kia: “Xin lỗi, chúng ta đi nhầm rồi.” Nói xong liền kéo Trưởng Tôn Tử Quân lui ra.



Trong bao sương này, cầu thang, trang trí, tất cả đều nhất nhất giống hệt với phong cảnh trong ký ức của Kiều Giác, trên đời không thể có hai quán trà cùng với hai tiểu trấn hoàn toàn tương tự, không chút nghi ngờ, lúc trước Kiều Giác từng gặp mặt ma đầu kia ở đây, hơn nữa, Việt Tiểu Nhu cũng từng xuất hiện ở đây!



Hai người đi ra quán trà, lúc này Dịch Hi Thần mới đem toàn bộ những việc nhìn thấy trong thức hải Kiều Giác khi đó nhất nhất nói với Trưởng Tôn Tử Quân. Sau khi Trưởng Tôn Tử Quân nghe xong nhíu mày: “Việt sư muội?”



“Đúng, chính là Việt sư muội. Hơn nữa là trước đó không lâu! Chính là lúc đó Kiều Giác nghe người ta nói tới Hư Vô tông chủ, mới quyết định đến biển Hư Vô!” Trong ký ức của Kiều Giác, tuy rằng Dịch Hi Thần không thể biết cụ thể ngày nào, nhưng có thể thông qua đối thoại của mọi người để phán đoán đại khái. Hơn một tháng trước bọn họ mới vừa rời khỏi Thiên Kiếm môn, lúc bọn họ đi Việt Tiểu Nhu vẫn còn ở đó, khẳng định là Việt Tiểu Nhu rời đi sau bọn họ, chính là mấy ngày trước khi biển Hư Vô mở ra, phỏng chừng cũng chỉ là chuyện chừng mười ngày!



Sắc mặt Trưởng Tôn Tử Quân lập tức trở nên ngưng trọng. Nói cách khác, mấy ngày trước, ma đầu kia đã từng xuất hiện ở nơi này. Hắn ta còn ở lại chỗ này không? Việt Tiểu Nhu lại có quan hệ gì với ma đầu đó?



Hết chương 55