Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác

Chương 79 : Lôi Đình quả

Ngày đăng: 22:03 21/04/20


Trưởng Tôn Tử Quân khiêng Công Tôn Địch – kim thạch hành tẩu ở mênh mông mộ phần. Không ngừng có thi thể quỷ mị tiến hành quấy rầy bọn họ, dần dần, Trưởng Tôn Tử Quân phát hiện kim thạch ngoại trừ cản trở thì cũng không thể nói là hoàn toàn không có tác dụng.



Ít nhất khi gặp phải đám thi thể, xem kim thạch là vũ khí, dùng còn tốt hơn so với kiếm.



Hung thi chém không chết, chém tay chân vẫn còn có thể động, hơn nữa tay lo động của tay, chân lo động của chân, thậm chí có lúc hung thi chỉ còn một bàn tay, bàn tay này còn cầm lấy ống quần hắn không tha, hình ảnh kia vừa đáng sợ vừa đáng ghét. Vì vậy khi gặp phải đông đảo hung thi, trước tiên hắn lợi dụng vị trí kéo đám thi thể lại chung với nhau, sau đó cầm lấy kim thạch đập loạn một trận với đám hung thi kết bè kết lũ, kim thạch nặng mấy ngàn cân trong nháy mắt là có thể đem một đống hung thi đập thành thịt băm. Hung thi cấp thấp không có năng lực hồi phục như xích luyện huyết thi, sau khi đập thành thịt băm thì cơ bản cũng đã đánh mất sức chiến đấu. Nếu hi vọng sử dụng kiếm chặt hung thi thành thịt băm, vậy thì phí công phu rất lớn.



Ngoài ra, sau khi trải qua chuyện xích luyện huyết thi, trong lòng Trưởng Tôn Tử Quân mang hoài nghi, có ý định quan sát, dần dần liền phát hiện, đám thi thể quỷ mị công kích có tính mục đích.



Phần lớn thời gian, hung thi và quỷ mị chỉ là bị sinh hồn của bọn họ quấy nhiễu, tiến hành công kích, nhưng đó đều là trò đùa trẻ con, thoải mái liền có thể giải quyết. Chỉ khi nào có rất nhiều thi thể, quỷ mị xuất hiện, hoặc là có quái vật lợi hại như xích luyện huyết thi công kích bọn họ, thì ở gần đó nhất định có truyền tống trận, mục đích của những quái vật kia là trục xuất bọn họ, không để cho bọn họ tiến vào một cái truyền tống trận nào đó.



Đây là có quỷ tu cấp cao đang có ý định cản trở bọn họ. Hơn nữa quỷ tu có thể khống chế nhiều khu vực như vậy, thân phận của người nọ không bình thường.



Vì vậy Trưởng Tôn Tử Quân liền dùng phương pháp trái ngược, phàm là đám thi thể quỷ mị ngăn cản một cái truyền tống trận nào đó càng hung ác, hắn lại càng xông vào. Vốn dĩ trong quỷ giới mênh mông này hắn hoàn toàn mất đi phương hướng, nhưng đám thi thể quỷ mị vốn nên trở ngại bọn họ ngược lại thành trợ giúp dẫn đường, sau khi bị truyền tống ba lần, hắn dần dần cảm giác được khoảng cách giữa hắn và Dịch Hi Thần đang được rút ngắn.



Xem ra mục đích của những quỷ quái này, chính là không cho hắn và Dịch Hi Thần gặp nhau.



Như vậy người cản trở hắn đến tột cùng là ai? Nếu như mục đích thật sự giống như hắn nghĩ… Người kia rất có thể là muốn xuống tay với Dịch Hi Thần! Tiêu Ly Quân!



Tâm tình Trưởng Tôn Tử Quân càng buồn bực, cũng may có linh tê khế liên kết, hắn có thể cảm giác được ít nhất hiện tại Dịch Hi Thần còn rất an toàn, cũng không có chuyện gì.



Phải nhanh một chút, nhanh một chút tìm được Dịch Hi Thần!



Khi Trưởng Tôn Tử Quân lại một lần nữa thông qua một cái truyền tống trận, hắn đi tới một nơi chưa từng thấy qua. Mộ phần vô biên vô tận biến mất, hắn và Công Tôn Địch rơi vào trong một con suối trong, nước suối trong suốt, bên trong có cá bơi lội, cũng không biết là cá sống hay cá quỷ. Bên cạnh mặt cỏ mênh mông, màu cỏ so với thế gian thì đen hơn một chút, nhìn ra bốn phía, cũng có vài cây cối nửa tươi nửa héo. Nếu như ở thế gian nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định cảm thấy âm khí âm u, không thể ở lâu. Nhưng sau khi nhìn quỷ giới đầy mồ hoang, phong cảnh như vậy, đã là một khu vực phồn thịnh nhất mà bọn họ từng nhìn thấy.



Trưởng Tôn Tử Quân thả Công Tôn Địch xuống, thoáng thở dài một hơi, lại khiêng hắn ta lên tiếp tục đi.



Khu vực này quả nhiên không tầm thường, mới đi một chút, Trưởng Tôn Tử Quân lại cảm thấy một luồng linh khí lưu động —— đây là lần đầu tiên sau khi hắn đến quỷ giới, nhận ra được linh khí lưu động, xem ra nơi này có thứ không tầm thường!



Lại đi không quá hai bước, hắn lại nghe được tiếng đánh nhau!




Hắn đang chuẩn bị khiêng Công Tôn Địch – kim thạch lên tiếp tục gấp rút lên đường, đột nhiên phát hiện mí mắt kim thạch giống như hơi nhúc nhích một chút.



Cách lúc Công Tôn Địch sử dụng kim thạch chi thể, đã qua một canh giờ, mặc dù Công Tôn Địch chưa hoàn toàn mở kim thạch chi thể, nhưng trước mắt hắn ta đã là trạng thái nửa kim thạch, ngũ giác đã khôi phục.



Vì vậy, Trưởng Tôn Tử Quân nhìn kim thạch, kim thạch nhìn Trưởng Tôn Tử Quân, bầu không khí lâm vào trong một loại lúng túng nhàn nhạt…



Thời khắc này thế giới nội tâm của Công Tôn Địch quả thực giống như sóng to gió lớn, ầm ầm sóng dậy. Ác đồ Trưởng Tôn Tử Quân này, lại là thiếu chủ quỷ giới!! Hắn lại còn có loại thân phận này!! Hắn lẻn vào Thiên Kiếm môn, ẩn nấp nhiều năm, đây thực sự là một âm mưu động trời!!! Thật là đáng sợ!!!



“Công Tôn sư huynh!” Trưởng Tôn Tử Quân vội nói, “Đừng hóa đá, nghe ta giải thích!!” Thật vất vả Công Tôn Địch khôi phục ngũ giác, cố tình không sớm không muộn, vừa lúc này! Đòi mạng mà!



Nhưng hắn còn chưa kịp giải thích, một bóng đen ở phía sau vọt tới hắn!



Trưởng Tôn Tử Quân phát hiện, nghiêng người sang một bước.



Xông tới phía hắn, chính là thiếu niên quỷ tu vừa rồi. Mục tiêu của cậu ta chính là Lôi Đình quả, bây giờ nếu Lôi Đình quả đến tay Trưởng Tôn Tử Quân, tự nhiên cậu ta không dây dưa hai tên quỷ tu kia nữa, mà là hướng về phía Trưởng Tôn Tử Quân.



Vừa rồi Trưởng Tôn Tử Quân chưa từng xem tướng mạo của cậu ta, bây giờ đánh tới đối mặt cậu ta, rốt cuộc mới thấy rõ mặt. Vừa nhìn, trong lòng hắn lại cả kinh —— quỷ tu này quả thực là cùng một khuôn khắc ra với Tống Nguyện, chỉ là lớn hơn vài tuổi so với Tống Nguyện thôi.



Thiếu niên quỷ tu kia một đòn không thành, không buông tha mà tiếp tục công kích. Cậu ta dây dưa hai tên quỷ tu trông coi Lôi Đình quả kia đã mấy tháng, lúc này đối với Trưởng Tôn Tử Quân, cũng là không đắc thủ quyết không bỏ qua!



Trưởng Tôn Tử Quân nói: “Ngươi là Tống Vọng sao?!”



Thiếu niên quỷ tu bị người ta gọi tên, công kích thoáng chậm lại một chút.



“Công Tôn Địch!” Trưởng Tôn Tử Quân nghiêm túc nói, “Đừng làm rộn, nhanh giải trừ kim thạch! Mấy người Hi Thần và Lục sư huynh gặp nguy hiểm!”



Hết chương 79