Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác

Chương 89 : Khu vực tuyệt đối

Ngày đăng: 22:03 21/04/20


Lúc Trưởng Tôn Tử Quân công kích Tiêu Ly Quân, bị một luồng lực lượng cường đại hút đi, trong nháy mắt hắn liền rơi vào trong một mảnh tăm tối.



Bốn phía là đen, trên đầu là đen, dưới chân là đen, hắn có thể nhìn thấy mình, nhưng không nhìn thấy bầu trời và mặt đất, cũng hoàn toàn không có cảm giác đến nơi đến chốn, hắn tựa như đang lơ lửng trong một không gian quỷ dị.



Trưởng Tôn Tử Quân rất kinh ngạc. Hắn chưa từng trải qua chuyện như vậy, đây là nơi nào?



Mà sau một khắc, chuyện làm cho hắn lo lắng hơn đã xảy ra —— linh tê khế với Dịch Hi Thần vậy mà đã bị cắt đứt!



Lẽ nào Dịch Hi Thần xảy ra điều gì bất ngờ? Tim Trưởng Tôn Tử Quân lập tức liền treo lên, nỗ lực rời khỏi nơi quỷ quái này. Nhưng mà bất luận hắn làm thế nào, hắn vẫn luôn ở trong vùng bóng tối cổ quái này, bóng tối vô biên vô hạn, hắn chạy rất lâu, tựa như vẫn tại chỗ cũ.



Trưởng Tôn Tử Quân dần dần hiểu rõ. Hắn bị nhốt trong một không gian cổ quái. Nơi này còn đáng sợ hơn biển Hư Vô, ít nhất là biển Hư Vô còn có điểm cuối, mà nơi này thì ngay cả phần cuối cũng không có, không có thứ gì, chạy cũng không chạy ra được.



Hắn vội vã thôi thúc kiếm khí, muốn rút kiếm bổ cái không gian quỷ dị này ra, nhưng mà sau khi hắn vận công, Thương Vân bảo kiếm lại không giống như ngày thường nhảy vào trong tay hắn. Hắn động thủ rút thanh kiếm ra, Thương Vân bảo kiếm lại hết sức mờ tối, ánh sáng lóa mắt bức người trước đây đều không thấy nữa, tựa như chỉ là một thanh đồng nát sắt vụn mà thôi.



Hắn vậy mà không có cách nào vận công, một thân tu vi của hắn dường như đều biến mất!



Trưởng Tôn Tử Quân khiếp sợ lại mờ mịt.



Hắn không cẩn thận trúng vào truyền tống trận của Tiêu Ly Quân, vốn tưởng rằng Tiêu Ly Quân sẽ truyền tống hắn ra ngoài quỷ giới, lại không nghĩ rằng hắn bị mang đến nơi như thế này. Kiếm của hắn không đả thương được Tiêu Ly Quân, ngược lại Tiêu Ly Quân còn có thể phong ấn một thân tu vi của hắn. Chuyện này quả thật là… ăn gian mà! Kẻ địch như vậy còn đánh thế nào hả!



Trưởng Tôn Tử Quân gần như suy nghĩ tất cả biện pháp, mặc kệ hắn chạy trốn nhảy nhót như thế nào, huy động kiếm trong tay như thế nào, thôi thúc công lực ra sao, thế nhưng chẳng có tác dụng gì cả, hắn bị giam cầm ở trong không gian cổ quái này, dù như thế nào cũng không ra được.



Hắn dần dần hiểu rõ, cũng không phải của một thân tu vi của hắn bị phong ấn, mà là không gian này có gì đó quái lạ. Cái này có thể là một không gian có thể che đậy tất cả linh lực, cho nên hắn mới không có cách nào sử dụng tu vi, cho nên linh tê khế giữa hắn và Dịch Hi Thần mới bị cắt đứt.



Lúc mới đầu có lẽ là Tiêu Ly Quân dự định tiễn hắn rời khỏi quỷ giới, thế nhưng hắn nói dù như thế nào hắn cũng sẽ không đi, vì vậy Tiêu Ly Quân chê hắn vướng bận, đưa hắn vào trong này. Có lẽ đây cũng là một khu vực của quỷ giới. Nhưng mà mỗi một khu vực ở quỷ giới đều là độc lập, chỉ có thể dựa vào truyền tống trận qua lại, hắn thông qua truyền tống trận tiến vào nơi này, nơi này lại không có truyền tống trận đi ra!



Hiểu rõ thì lại làm sao đây, hắn không dùng được linh lực, liền không có cách nào từ nơi này đi ra ngoài! Bị giam ở đây, hắn có lẽ sẽ không chết, nhưng mà Dịch Hi Thần lại gặp nguy hiểm!




“Ngươi cầu ta đi, ta thật sự có thể nói cho ngươi biết.”



“…”



Tiêu Khôi bĩu môi, lại ngồi xuống ở đối diện Trưởng Tôn Tử Quân, trợn mắt nhìn hắn chằm chằm, dự định cùng hắn so sức kiên trì. Theo lý thuyết thì tình cảnh của Dịch Hi Thần nguy nan như vậy, Trưởng Tôn Tử Quân hẳn phải như ngồi bàn chông mới đúng, nhưng gã lại còn gấp hơn so với Trưởng Tôn Tử Quân, gã không hiểu Trưởng Tôn Tử Quân, cũng không hiểu chính gã đang suy nghĩ gì.



“Hừ hừ hừ, coi như ngươi lợi hại! Ta cho ngươi biết, Kim Phượng Hỏa châu là lọ chứa hồn phách, cũng là pháp bảo duy nhất trên cõi đời này có thể khiến người ta khởi tử hoàn sinh. Chỉ cần có thể đem hồn phách không trọn vẹn đặt trong Kim Phượng Hỏa châu nuôi dưỡng, hồn phách có thể chữa trị.”



“Ngươi biết quỷ vương muốn hạt châu kia làm gì không? Ha! Vì cứu một tiểu quỷ! Bởi vì tiểu quỷ kia dùng tròn một ngàn năm mỗi ngày quấn lấy hắn, nói với hắn ‘ta không muốn chết, quỷ vương ngươi có thể đưa ta về nhân gian không’, một ngàn năm đó, ngươi xem quỷ tu chính là tẻ nhạt lại cố chấp như thế đó. Sau đó thì sao? Sau đó quỷ vương vĩ đại liền nói cho nó biết, ‘được’. Ta thì tính là gì chứ? Ngay cả một tiểu quỷ ta cũng không bằng, à không, ta còn phải cảm ơn tiểu quỷ kia, nếu như không có nó, e rằng trên thế giới này cũng không có ta.”



“… này, ngươi có nghe lời ta nói không?”



Trưởng Tôn Tử Quân vẫn ngồi im như tượng đá, chung quy vẫn là Tiêu Khôi thua trận trước tiên.



“Trưởng Tôn Tử Quân, Dịch Hi Thần thật sự sắp chết rồi! —— nói không chừng hắn đã chết rồi!”



Tiêu Khôi nhìn gương mặt không một gợn sóng đối diện, tâm tình cực kỳ buồn bực. Cũng không phải gã hoàn toàn không có cách nào giúp Trưởng Tôn Tử Quân rời khỏi khu vực tuyệt đối, gã biết trên người Tiêu Ly Quân có một quỷ linh phù, tấm phù kia ngưng tụ quỷ lực cường đại, chỉ cần gã lấy được tấm phù kia, gã liền có biện pháp giúp Trưởng Tôn Tử Quân rời khỏi nơi này. Nhưng là quỷ linh phù ở trên người Tiêu Ly Quân, Tiêu Ly Quân sẽ không cho gã, nếu như gã muốn đoạt… Lại không nói gã không phải là đối thủ của Tiêu Ly Quân, chuyện này với gã mà nói cũng rất nguy hiểm. Thứ Tiêu Ly Quân muốn chỉ là Kim Phượng Hỏa châu, Dịch Hi Thần đã bị y bắt vào trong tay, mình đối với y cũng liền không còn tác dụng gì. Chấp niệm của quỷ rất đáng sợ, bọn họ không biết thiện ác, vì chấp niệm sẽ không kiêng dè gì.



Cũng không biết trải qua bao lâu, có lẽ cũng không được bao lâu, chỉ là đối với bọn họ đang lúc tình huống cấp bách mà nói, tựa như đã qua mấy năm.



Tiêu Khôi hít sâu một hơi, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trưởng Tôn Tử Quân, không buông tha dù chỉ một tia biểu tình biến hóa trên mặt hắn. Gã run giọng hỏi: “Trưởng Tôn Tử Quân, ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề.”



“Khi đó ngươi xông vào cấm địa phía sau núi, thật sự là vì cứu ta sao?”



Hết chương 89