Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác
Chương 92 : Trở lại Thiên Kiếm môn
Ngày đăng: 22:03 21/04/20
Mấy ngày sau, bọn họ rốt cuộc bay trở về Thiên Kiếm sơn.
Xuyên qua tầng tầng mây mù, quần sơn uốn khúc quen thuộc xuất hiện ở trước mắt, trong lúc nhất thời hai người đều nỗi lòng vạn ngàn. Vội vã rời khỏi Thiên Kiếm môn đã có mấy tháng, lúc rời đi bọn họ liền nghĩ sớm muộn cũng có một ngày phải trở về, lại không nghĩ rằng trở về nhanh như vậy, càng không nghĩ sẽ dùng phương thức như thế trở về.
Hai người dừng lại chốc lát trước núi, Dịch Hi Thần nói: “Đi thôi.”
“Ừm.”
Trưởng Tôn Tử Quân thôi thúc bảo kiếm, bay về hướng sơn môn.
Bọn họ đến gần sơn môn, nếu như theo quy củ, vốn nên hạ kiếm đi bộ lên núi. Đừng nói đệ tử Thiên Kiếm môn, dù là đệ tử phái nào, đi ngang qua sơn môn phái khác, y theo lễ nghi, cũng nên hạ kiếm đi lên. Nhưng mà bọn họ cũng không có làm như vậy, tiếp tục ngự kiếm xông vào trên núi.
Dịch Hi Thần nói: “Trước đây sư phụ luôn nói ta không đem môn quy để ở trong mắt, bây giờ nếu như ông ấy nhìn thấy chúng ta dám xông vào núi như vậy, thực sự là muốn sôi nổi sống dậy.”
Đúng lúc này, lò luyện đan nhỏ đến canh giờ, âm thanh của Dược Bất Độc từ trong lòng Dịch Hi Thần truyền ra.
“Trưởng Tôn Tử Quân, uống! thuốc! nào!”
“Dịch Hi Thần, uống! thuốc! nào!”
Dịch Hi Thần tiếp được viên thuốc lò luyện đan phun ra, ném cho Trưởng Tôn Tử Quân một viên. Y sờ sờ lò luyện đan trong ngực, nhẹ giọng nói: “Sư phụ, người có thấy không?” Nếu thật sự có thể làm Dược Bất Độc tức đến sống lại, bảo y ở trên thân kiếm nhào lộn một trăm cái y cũng nguyện ý.
Đan dược đắng chát trôi xuống yết hầu, cùng lúc đó, mấy đường kiếm quang đâm về phía bọn họ!
Trưởng Tôn Tử Quân mở hộ thể ra, trong nháy mắt liền đem tất cả những ánh kiếm đó đánh văng trở lại!
Thiên Kiếm sơn có bình phong linh lực nghiêm mật, trên người trưởng lão và đệ tử đều có lệnh bài đặc chế, lệnh bài có thể giúp bọn họ bình yên thông qua bình phong. Nhưng mà sau khi Trưởng Tôn Tử Quân và Dịch Hi Thần rời núi, lệnh bài của bọn họ cũng đã mất hiệu lực, bây giờ tùy tiện xông lên núi, bình phong của Thiên Kiếm sơn tự nhiên cho bọn họ là kẻ xâm lấn, bọn họ nỗ lực xông vào, liền phát động kiếm trận bày trên núi.
Chỉ một thoáng, phi kiếm nối liền không dứt kéo về phía bọn họ, Trưởng Tôn Tử Quân mặc dù nghiêm mật mà đỡ được toàn bộ phi kiếm, nhưng mà tốc độ bọn họ xông lên núi cũng bị giảm bớt thật lớn.
Thiên Kiếm môn dựa vào bình phong kiếm trận, đủ để chống đỡ kẻ xâm lấn bình thường. Nhưng mà kẻ xâm lấn tu vi cao thâm, không sợ kiếm trận, kiếm trận kia cũng có thể kéo kéo bọn họ, cho người trong môn đủ thời gian xoay xở chuẩn bị, ứng phó kẻ xâm lấn. Bởi vậy trăm ngàn năm qua rất ít người có thể xông vào Thiên Kiếm môn, càng khỏi nói thần không biết quỷ không hay chạy vào giết người. Chỉ là trước đây Trưởng Tôn Tử Quân và Dịch Hi Thần không dám tưởng tượng hung thủ sẽ là người trong môn phái, mới đi nhiều đường vòng như vậy.
Phượng Liên tiểu tổ lại không chút nào tức giận, nói: “Ngọc Anh, ngươi lui ra đi.”
Ngọc Anh chân nhân chần chừ chốc lát, thuận theo nói: “Vâng”
Ông đang chuẩn bị quay người rời đi, lại nghe Phượng Liên tiểu tổ nói: “Đừng để cho bất luận người nào tiến vào.”
“Vâng, đệ tử đã dựa theo chỉ thị của tiểu tổ, đem các đệ tử tụ tập đến sân luyện kiếm.”
“Được, ngươi đi đi.”
“Vâng, đệ tử xin cáo lui.”
Ngọc Anh chân nhân chợt lui ra khỏi cấm địa, chỉ để lại ba người Trưởng Tôn Tử Quân, Dịch Hi Thần và Phượng Liên tiểu tổ.
Dịch Hi Thần đi thẳng vào vấn đề: “Sư phụ ta là ngươi giết sao?”
Phượng Liên tiểu tổ thoáng nhíu mày: “Xem ra các ngươi đều biết rồi.”
Hắn sảng khoái thừa nhận như vậy, lông mày Dịch Hi Thần mạnh mẽ nhíu một cái, khí huyết dâng lên: “Vậy phụ mẫu ta thì sao?!”
Phượng Liên tiểu tổ ngầm thừa nhận.
Hai thanh kiếm của Dịch Hi Thần và Trưởng Tôn Tử Quân đồng thời chỉ về hướng hắn.
“Tại sao?! Chỉ vì Kim Phượng Hỏa châu kia sao?!”
Phượng Liên tiểu tổ bình tĩnh nói: “Kim Phượng Hỏa châu vốn là đồ của ta.”
Hết chương 92