Khi Nhân Vật Chính Đồng Nhân Xuyên Vào Nguyên Tác
Chương 96 : Tị tử đan
Ngày đăng: 22:03 21/04/20
Ba ngày trước.
Độc Hữu Dược đang ở trong dược lư luyện đan, chợt thấy có người tới gần, quay đầu nhìn lại, chính là Dịch Hi Thần.
Dịch Hi Thần hành lễ: “Sư thúc.”
Năm đó Độc Hữu Dược từng là sư đệ của Dược Bất Độc, sau khi ông tới Thiên Kiếm môn tiếp nhận chức trưởng lão Dược các của Dược Bất Độc, đệ tử Dược các đều đã đổi giọng gọi ông là sư phụ. Chỉ có Trưởng Tôn Tử Quân và Dịch Hi Thần không thay đổi, kiên trì gọi ông là sư thúc, ngược lại Độc Hữu Dược cũng không quá mức ý kiến.
Tuy rằng là sư huynh đệ đồng môn với Dược Bất Độc, tính tình Độc Hữu Dược và Dược Bất Độc lại là một trời một vực. Dược Bất Độc nhìn như tính khí hư hỏng, nhưng thật ra là một người tốt nhiệt tâm, trực lai trực vãng, lòng dạ không quá mức cong cong quẹo quẹo. Nhưng bộ dạng Độc Hữu Dược trắng nõn nà, giọng điệu nói chuyện cũng chậm rãi nhẹ nhàng, thoạt nhìn là một người tốt ôn hòa dễ ở chung, kì thực trong bụng lại cất giấu một vũng nước đen, chủ ý tổn hại hư hỏng của ông là nhiều nhất, cũng nhất định không chịu thua thiệt. Tự nhiên, có Độc Hữu Dược quốc gia đại sự không thiệt thòi, nếu không Cừu Kiếm cũng sẽ không tìm ông trở về làm trưởng lão mới của Dược các.
Tính tình như Độc Hữu Dược sau khi làm trưởng lão Dược các, đối với Dược các mà nói cũng là việc tốt. Lúc trước vì chuyện môn quy mới mà các trưởng lão cùng nhau phẫn nộ vỗ bàn cãi rất nhiều ngày, cuối cùng ban bố môn quy mới khiến địa vị Dược các tăng lên rất nhiều, trong đó có công lao không nhỏ của Độc Hữu Dược, các trưởng lão khác không cẩn thận rơi vào bẫy của ông mà chính mình cũng còn không rõ ràng lắm, chờ đến lúc phát hiện thì muốn hối hận cũng đã muộn.
Độc Hữu Dược đánh giá Dịch Hi Thần, cây quạt nhỏ trong tay chậm rãi quạt a quạt, quạt không nổi ngọn gió nào đến, nhưng bởi vì động tác này mà làm cho ông thoạt nhìn có vẻ vô cùng nho nhã. Ông ôn hòa nói: “Có chuyện gì?”
Dịch Hi Thần nói: “Ta muốn cầu sư thúc một loại dược.”
Dịch Hi Thần nhận phương thuốc, thiên ân vạn tạ mà rời đi.
Sau khi lấy được phương thuốc, Dịch Hi Thần liền đem nhiệm vụ giáo dục đệ tử mới giao cho những sư huynh đệ khác trong môn phái, mình thì bỏ ra thời gian mấy ngày đi tìm những dược liệu trên phương thuốc. Trưởng Tôn Tử Quân tự nhiên phát hiện y lén lút rời khỏi môn phái, hỏi y đi làm cái gì, y không dám dựa theo tình hình thực tế mà nói, liền mượn cớ qua loa cho qua.
Lại qua mấy ngày như vậy, dưới việc Trưởng Tôn Tử Quân mỗi ngày dày vò dội cho mình một chậu nước lạnh, cuối cùng Dịch Hi Thần cũng tập hợp đủ tất cả mấy vị thảo dược trên phương thuốc, vô cùng cao hứng vội vã chạy đi giao cho Độc Hữu Dược.
“Sư thúc, tất cả thảo dược ngươi cần đều ở chỗ này!”
Độc Hữu Dược chậm rãi phẩy quạt: “Ngươi thật sự không hối hận sao?”
Dịch Hi Thần hết sức khó xử: “Ây… Nói chung, trước tiên sư thúc luyện ra tị tử đan rồi nói sau đi. Phiền phức sư thúc rồi!”
Hết chương 96