Khí Trùng Tinh Hà

Chương 1027 : Kỳ kèo mặc cả

Ngày đăng: 15:13 18/04/20


Tần Vô Song dám cược như vậy, tự nhiên là đã có mười phần chắc chắn. Ba trận đấu, hắn có mười phần chắc thắng.

Còn Âm Ma Thiên Tôn là Thiên Tôn đỉnh phong, phần thắng cũng phải được bảy tám phần. Cho dù kiếm trận của chín đại Chủ Thần không thể giành phần thắng, nhưng hòa thì không có vấn đề gì.

Cuộc chiến như vậy, Tần Vô Song kỳ thực đã ở thế bất bại. Chỉ cần ra trận phát huy tốt nữa liền nhất định chắc thắng.

Chỉ là, hắn còn rất nhiều quân bài bí mật mà đối phương chưa biết. Quan trọng là đối phương có dám cược hay không.

Lần cược này, có thể gọi là khủng bố!

Ba đại Thiên Tôn kia nghe xong cũng thầm sửng sốt, không khỏi nhìn Tần Vô Song vài cái, đặt cược thế này không phải trò đùa.

Thắng đương nhiên là vô cùng vui mừng, nhưng nếu thua là nô là bộc, với cường giả cấp bậc Thiên Tôn, đó không phải là nói giỡn.

Nhất là lập Khế ước Thiên đạo, ngay cả đổi ý cũng không được.

Ba người nhìn nhau một cái, đều cảm thấy chấn động. Trong lòng nổi lên sự sợ hãi, nhưng nhất thời không thể biểu hiện ra.

Tần Vô Song lại rất hiểu ý, nói:

- Ba vị, cũng đừng nói ta dùng kế khích tướng. Các ngươi cứ thương lượng cẩn thận, tránh sau này nói ta gạt các ngươi. Việc đại sự này không phải trò đùa.

Ba đại Thiên Tôn không khách sáo, quay đầu lại, dùng Thần hồn trao đổi.

Bách Chiến Thiên Tôn tính cách nóng nảy, tự nhiên là chủ trương ứng chiến. Hắn cảm thấy, ba đại Thiên Tôn liên thủ không thể nào thua mấy người này được.

Bích Lạc Thiên Tôn và Long Du Thiên Tôn có chút do dự, đối phương dám đặt cược lớn như vậy, lẽ nào không có chỗ dựa nào?

Hoặc là đối phương thực sự có bản lĩnh, quyết tâm muốn đè bọn họ.

Hoặc đối phương căn bản không có thực lực đấu với bọn họ, chỉ là tình thế khẩn trương, bày ra trò này để dọa người, khiến bọn họ sợ mà lui lại.

Đây là hai phương hướng hoàn toàn khác nhau. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Nếu đối phương thực sự có bản lĩnh, vậy trận chiến này đối với ba đại Thiên Tôn mà nói không thể trực tiếp đối đầu. Mà nên lợi dụng ưu thế về người, lựa chọn chiến thuật biển người. Nhìn phía đối phương, Chủ Thần cường giả cũng không bằng một phần năm bọn họ.

Thực lực này, ba đại Tinh vực chiếm ưu thế tuyệt đối.

- Long Du Thiên Tôn, ngươi cảm thấy thế nào?
Tần Vô Song cười hỏi.

- Một canh giờ, thế nào?

Tần Vô Song lắc đầu:

- Cao thủ đối đầu, một canh giờ quá ngắn, ba canh giờ định thắng thua.

Bọn người Bích Lạc Thiên Tôn nhìn nhau một chút, dùng Thần hồn trao đổi rồi Bích Lạc Thiên Tôn nói:

- Hai canh giờ là giới hạn cuối cùng!

Tần Vô Song cười nói:

- Nếu các ngươi đã không tự tin đến vậy, vậy thì hai canh giờ đi. Dù sao cũng phải cho các ngươi thua tâm phục khẩu phục.

Hắn cố ý nghênh ngang như vậy, trong mắt đối phương lại cảm thấy thanh niên này có chút bồng bột ngông cuồng.

Quả nhiên, Long Du Thiên Tôn khóe miệng xuất hiện nụ cười lạnh, trong lòng thầm nói:

- Tiểu tử này rốt cuộc vẫn chỉ là loại thiếu niên đắc chí ngông cuồng, như thế càng không đáng ngại. Ba ván thì ba ván, lẽ nào ba đại Thiên Tôn chúng ta còn không ứng phó được với cục diện này hay sao?

Bích Lạc Thiên Tôn thấy Tần Vô Song đã có chút lơi lỏng, nhân cơ hội nói tiếp:

- Ba ván nếu mỗi bên thắng một, hòa một thì đại cục là hòa. Vậy phải làm sao đây? Ta có một đề nghị.

- Ngươi nói!

Tần Vô Song không có thái độ gì, thấy đối phương chấp nhận ba ván thì những thứ khác đã không còn quan trọng nữa, điểm quan trọng nhất đã ở trong tay thì dễ xử lý rồi.

- Nếu sau ba ván vẫn hòa vậy thì cho phép Chủ Thần ứng chiến. Chủ Thần đối kháng cũng dùng ba ván phân thắng thua, tiếp tục đấu, thế nào?

Tần Vô Song trong lòng thầm thấy buồn cười, hóa ra đối phương còn định sau khi hòa thì dùng Chủ Thần phân thắng thua. Đây đúng là chủ ý không tệ. Lập tức âm trầm không nói, mỉm cười nhìn ba Thiên Tôn kia