Khí Trùng Tinh Hà
Chương 1041 : Giải khai phong ấn Tu La Vương
Ngày đăng: 15:13 18/04/20
Tần Vô Song lại thản nhiên cười nói:
- Tu La Vương bệ hạ, ngươi đừng quên rằng, đây là lãnh địa của Xích Dương Thánh Hoàng, thả ngươi ra vạn nhất ngươi làm càn, ai chế ngự nổi ngươi chứ?
Tu La Vương khóc cười đều không được:
- Tiểu tử, ngươi thấy ta là người thù dai hay sao?
- Lẽ nào ngươi không thù dai? Ta nhớ người nào đó trước khi gặp Xích Dương Thánh Hoàng là người có thù nhất định phải trả mà!
Tu La Vương thở dài:
- Nếu nói bại dưới tay Xích Dương Thánh Hoàng, ta không cảm thấy oán hận gì. Hắn thực sự mạnh hơn ta, ta cả đời giết hơn ba chục Thánh Hoàng, nhưng dưới tay hắn, ta cảm thấy giống như một đứa trẻ vừa học đi vậy. Xích Dương Thánh Hoàng, ta bái phục!
- Những môn đồ của Xích Dương Thánh Hoàng đều cho rằng sự mất tích của Xích Dương Thánh Hoàng có liên quan tới ngươi, ngươi không sợ bọn họ sẽ đem oán hận trút lên người ngươi sao?
Tu La Vương giả vờ tức giận nói:
- Tiểu tử, ngươi hiện tại địa vi cao như vậy, mọi người đều tin ngươi, nếu ngươi mở miệng bọn chúng còn dám không tin? Hơn nữa, Tu La Vương ta lẽ nào sợ mấy tên vãn bối sao? Món nợ này cho dù tính lên đầu ta cũng không có gì cả.
- Ngươi không sợ, nhưng ta e ngươi tức giận liền giết người, lại còn có cớ đoàng hoàng nữa.
Tu La Vương thực sự bị Tần Vô Song làm cho tức giận:
- Tiểu tử, đừng đem ta nghĩ xấu xa như vậy. Ngươi thế nào mới giúp ta giải vây? Tiểu tử ngươi qua cầu rút ván, ta giúp ngươi lâu như vậy, không có công cũng có sức. Hơn nữa, ta thoát ra cũng chưa chắc đã đánh lại được ngươi.
- Không cần gì cả, Tu La Vương bệ hạ, ta chỉ cần ngươi lập một Khế ước Thiên đạo là được. Chỉ cần ngươi thề tuyệt đối không giết bất cứ ai của Tiểu Vũ trụ Xích Dương, không so đo cùng môn hạ của Xích Dương Thánh Hoàng ta liền giúp ngươi thoát ra.
- Được rồi, tiểu tử ngươi, ta sợ ngươi rồi. Thề thì thế, sợ gì chứ?
Tu La Vương lần này chỉ mong thoát ra, đối với việc báo thù Xích Dương Thánh Hoàng thực sự không hề có tâm tư đó.
Huống hồ hắn bị phong ấn là do mình làm mình chịu. Lạm sát vô cớ, bị Thánh Hoàng công minh chính trực như Xích Dương Thánh Hoàng đánh bại còn nói được gì nữa?
Tần Vô Song nghĩ trong giây lát, đem nội dung khế ước nói ra. Tu La Vương cũng không do dự thề theo, lần này mới chiếm được lòng tin của Tần Vô Song.
Thề xong Tu La Vương tức giận nói:
- Ta nói cho tiểu tử ngươi, ngươi giúp ta ra tuyệt đối là việc làm ăn chỉ có lãi không có lỗ. Nếu ta không đoán nhầm, Huyết Vân Thánh Hoàng kia trốn thoát nhất định gặp được đám người Bách Chiến Thiên Tôn, nếu đám Bách Chiến Thiên Tôn kia có Thánh Hoàng cùng liên thủ, mình ngươi e rằng khó chống lại được. Lẽ nào không cần ta giúp cho một tay. Ta tuy chưa có nhục thân nhưng Thần hồn đã khôi phục mười thành công lực, đối đầu với Huyết Vân Thánh Hoàng cũng vẫn còn có thể.
- Không có gì kỳ lạ cả, nhất định là Huyết Vân Thánh Hoàng đã gặp được Bách Chiến Thiên Tôn. Huyết Vân Thánh Hoàng lúc chạy đi không hề có Thánh Hoàng Thiên Thuyền, đối phương có Thánh Hoàng Thiên Thuyền tới, nhất định ít nhất còn có một Thánh Hoàng. Nói như vậy, chúng ta phải cẩn thận đối phó.
Tu La Vương lông mày nhướng lên, bộ dạng rất hăng hái. Hiển nhiên hắn cũng có ý đồ riêng của mình.
Thánh Hoàng tới cửa là cơ hội tốt để cướp nhục thân, nếu có thể cướp được nhục thân là một Thánh Hoàng cường giả thì quả là hoàn hảo.
Không được, việc này còn phải nhờ lực lượng của Xích Dương Kim Thân Tháp. Xích Dương Kim Thân Tháp đối với việc giam cầm người khác là hiệu quả nhất, so với Thần Tú Cung thì tiện lợi hơn nhiều.
- Hà hà, Vô Song, chúng ta thương lượng một chút!
Tu La Vương cười tủm tỉm nói:
- Chúng ta liên thủ, ngươi giúp ta bắt một tên Thánh Hoàng, ta cần một bộ nhục thân!
Tần Vô Song cười:
- Ngươi và ta cùng một chiến tuyến, việc này không vấn đề gì. Tới lúc đó ta dùng Xích Dương Kim Thân Tháp, ngươi phụ trách tập kích.
- Được, Thần Tú Cung ta phải trưng dụng. Không có Thần hồn của ta ở trong, Thần Tú Cung trong tay ngươi cũng không có mấy tác dụng. Đưa ta dùng uy lực càng mạnh hơn trước.
Tu La Vương không quên chiếm tiện nghi.
- Được thôi, tuy nhiên bắt được Thánh Hoàng cường giả rồi, Thánh Hoàng Thần Khí của hắn phải thuộc về ta. Cái này ngươi không có ý kiến chứ?
Tu La Vương cười:
- Được!
Để tỏ thành ý, Tu La Vương cười nói:
- Ta đi dò đường, ngươi phụ trách yểm hộ cho ta. Những người khác không cần ra, ra cũng chỉ làm vật lót đường mà thôi.
Lý lẽ của Tu La Vương, những người khác căn bản không thể tham dự vào cuộc chiến của Thánh Hoàng cường giả