Khí Trùng Tinh Hà

Chương 1043 : Sóng gió lại nổi lên

Ngày đăng: 15:13 18/04/20


Thanh Khung Thánh Hoàng chính mắt nhìn thấy Huyết Vân Thánh Hoàng bị Xích Dương Kim Thân Tháp nuốt chửng, giật mình kinh hãi, kim quang kia đã công kích đến bên cạnh hắn.

Nhưng chỉ dựa vào kim quang này thì không thể gây tổn hại cho Thánh Hoàng cường giả được!

Thanh Khung Thánh Hoàng phản ứng nhanh hơn Huyết Vân Thánh Hoàng rất nhiều, hóa thành lưu quang màu xanh bắn lên trời xanh. Tới lúc này hắn biết rằng ở thêm một giây có nghĩa là gần thần chết thêm một bước.

Trước khi xuất phát, hắn đã tự nghĩ ra rất nhiều khả năng, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng lại mình lại yếu ớt như vậy. Chiến thuật không phát huy được, lại còn bị chiến thuật của đối phương khắc chế.

Thanh quang lao đi, đã chạy ra ngoài mười vạn dặm.

Chỉ là, hắn có thể chạy ra mười vạn dặm, nhưng vẫn không thoát khỏi cái bẫy này. Thần hồn của Tu La Vương đã sớm phục kích trong chỗ tối, mạnh mẽ lao tới.

Tu La Vương Thánh Hoàng rất thành thạo món ma đạo thần thông này, cú lao này là sát chiêu của hắn. Thanh Khung chỉ cảm thấy có một cỗ ma khí đột nhiên trùm lên đầu, thân mình trong một khắc này đột nhiên tê dại, suýt nữa đã ngã khỏi quầng mây.

Tần Vô Song liền giết tới, phối hợp rất thành thục, Thần kiếm Đạo Nhất mạnh mẽ chém xuống.

Thanh Khung có khổ không thể nói ra, mạnh mẽ tránh khỏi một kiếm này, thanh quang lao lên, nhằm thẳng mây xanh phóng chạy.

Lúc này không được phép do dự!

Một kiếm này của Tần Vô Song lập tức chém ra một vòng xoáy trong hư không, hiện ra ký hiệu âm dương thái cực, vừa thôi động đã bắn về phía Thanh Khung.

Tu La Vương ha ha cười lớn:

- Xem tiễn!

Thần Tú Cung lại thôi động, chín đạo Xạ Nhật Tiễn lại với uy thế không thể ngăn chặn ầm ầm lao tới. Thanh Khung bị hai Thánh Hoàng truy sát gắt gao, muốn tránh cũng còn khó, đừng nói tới việc đánh trả!

Tần Vô Song nhìn thấy cơ hội, Xích Dương Kim Thân Tháp tung lên, ầm ầm ép xuống.

Thanh Khung kêu khổ không ngừng, biết rằng nếu bị Xích Dương Kim Thân Tháp này đè xuống chắc chắn phải chết. Cắn răng một cái, thân hình lách qua muốn tránh một đòn công kích cuồng dã này.

Chỉ là làm như vậy, tốc độ của hắn đã bị ảnh hưởng rất nhiều, Xạ Nhật Tiễn sau lưng đã gắt gao bao vây lấy hắn.

Trừ phi có thể đánh bay chín mũi Xạ Nhật Tiễn này, nếu không muốn chạy thoát là không thể nào.

Thanh Khung Thánh Hoàng là một người ngoan độc, song quyền mở đường, một đạo cuồng phong lao đi, không ngờ đánh văng hai mũi Xạ Nhật Tiễn.

Mấy đạo khác cũng bị cỗ khí lưu này ngăn lại một chút. Tuy nhiên, Thần Tú Cung vô cùng lợi hại, vẫn phá nát tầng phòng ngự này, ầm ầm bắn trúng.

Kim quang trên người Thanh Khung Thánh Hoàng bị phá nát!

Chỉ là, Thánh Hoàng chung quy vẫn là Thánh Hoàng, một đòn này hiển nhiên không thể đánh tan nhục thân của Thanh Khung Thánh Hoàng, không thể xuất hiện hiệu quả vừa đánh đã tan nát như trước kia.

Chỉ là, lúc này đã không còn quan trọng nữa. Thần hồn của Tu La Vương lại lao xuống, giống như một thanh trường kiếm lao vào trong pháp thân của Thanh Khung Thánh Hoàng.

Ầm!
Tần Vô Song cười tủm tỉm đáp.

- Còn Thánh Hoàng Thần Khí đâu, đã cướp được chưa? Huyết Vân Thánh Hoàng phải chăng chết rồi? Ha ha…

- Ừ, Thánh Hoàng Thần Khí đều ở đây, ngươi cần kiện nào?

- Ta muốn có bộ cung tiễn đó, tuy nhiên đại ca chẳng phải nói…

Bách Chiến Thiên Tôn đột nhiên ngây ngốc, bởi vị hắn nhìn thấy Thanh Khung đại ca đang giải khai phong ấn cho Âm Ma Thiên Tôn.

- Thế này là thế nào?

Bách Chiến Thiên Tôn cũng không phải kẻ ngốc, lập tức liền hiểu ra, nhanh chóng bỏ chạy.

Ngoài cửa chợt có một đạo thân ảnh lóe lên, cười tủm tỉm đứng chặn ở đó:

- Bách Chiến Thiên Tôn, ngươi chạy đi đâu?

- Các ngươi…

Bách Chiến Thiên Tôn âm thanh tắc nghẹn, đồng tử do sợ hãi không ngừng mở to.

- Bách Chiến Thiên Tôn, ngươi bội ước không giữ lời thề!

Tần Vô Song vừa nói đã xuất hiện trước mặt hắn.

Bách Chiến Thiên Tôn đột nhiên mềm nhũn ra mặt đất:

- Đại ca của ta đâu?

- Hà hà, đại ca ngươi, để ta tiễn ngươi xuống đoàn tụ với hắn!

Bao Bao cười xấu xa.

Bách Chiến Thiên Tôn kêu lớn:

- Không, các ngươi không thể giết ta, giết ta rồi nhất định sẽ phải hối hận!

Tần Vô Song lạnh lùng nói:

- Cho dù hối hận, loại người bội tín như ngươi không thể không giết