Khí Trùng Tinh Hà

Chương 1046 : Đại La Chí Tôn (cuối)

Ngày đăng: 15:13 18/04/20


Tất cả các Thánh Hoàng cường giả trong lúc này đột nhiên đều im bặt.

Đại La Thiên Tượng, Tần Vô Song đang thi triển không ngờ lại là Đại La Thiên Tượng!

Tất cả tâm tình cuồng nhiệt của mọi người trong lúc này như bị dội một gáo nước lạnh, đột nhiên tỉnh lại. Bọn họ ý thức được, đây chỉ là một giấc mơ!

Hỗn Độn Chi Khí rốt cuộc chỉ là một giấc mộng, một giấc mộng vĩnh viễn không thể thực hiện được.

Thiên tài, phúc duyên thực sự vĩnh viễn chỉ thuộc về thiên tài!



Đại La Thiên Cung, ba Đại La Chí Tôn, quân cờ đang cầm trong tay đột nhiên dừng lại, cười thoải mái:

- Thú vị lắm, thật thú vị! Các ngươi xem, trong những quân cờ ngoan ngoãn này cuối cùng đã xuất hiện một quân cờ khác lạ, chúng ta không cô đơn rồi!

- Đúng là khác lạ, quả nhiên khác lạ. Khó kiếm, chúng ta đã đợi qua bao nhiêu lượng kiếp rồi. Đại ca, ngươi còn nhớ rõ không?

Lão nhân áo xanh hỏi.

- Mặc kệ bao nhiêu lượng kiếp, cũng là lúc chúng ta phải xuất hiện rồi. Từ nay về sau, người xưng huynh đệ với chúng ta sẽ có thêm một người nữa. Lẽ nào không đáng chúc mừng sao? Nên xuất hiện chống lưng cho hắn rồi!

Ba lão nhân này đều cười lớn, quang mang lóe lên liền biến mất khỏi Đại La Thiên Cung.



Đại La Thiên Tượng thần thông vừa rồi của Tần Vô Song đã làm kinh sợ tất cả mọi người. Thu lại Đại La Thiên Tượng, Tần Vô Song khôi phục lại pháp thân ban đầu, thản nhiên nói:

- Chư vị, Thiên đạo không thiên vị, Hỗn Độn Chi Khí là do sư phụ của ta đoạt được, vì nó, sư phụ đã không tiếc hy sinh tính mạng. Ta là đệ tử kế nghiệp, đó gọi là Thiên đạo, đó gọi là cơ duyên. Trong số các ngươi, năm xưa truy sát sư phụ ta tổng cộng có ba trăm sáu mươi sáu người.

Nói tới đây, Tần Vô Song lạnh lẽo nói:

- Thiên đạo công bằng ở chỗ mọi việc đều có tiền định. Do vậy, ba trăm sáu mươi sáu người các người không thiếu một ai cũng đều đã tới đây! Hôm nay, ta sẽ đem nhân quả thuộc về các ngươi trả lại cho các ngươi!

Những người đã tham gia truy sát Lý Huyền Phong năm xưa sắc mặt đại biến, bao gồm cả những Thánh Hoàng xếp hạng rất cao.

Ý niệm lướt qua, ai ai cũng hóa thành lưu quang, nhanh chóng đào thoát. Ba trăm sáu mươi sáu đạo lưu quang khí thế vô cùng mạnh mẽ phóng đi.

Tần Vô Song cũng không thèm nhìn, ngón tay búng ra đã thấy một chiếc lưới ẩn hiện trong không trung.

Tiếp đó, ầm ầm ầm…
- Mễ Già tiểu thư, không ngờ trăm vạn năm đã qua phong thái vẫn còn như xưa.

Mễ Già hiện tại hiển nhiên đã tiến vào Thiên Thần Đạo rồi, chỉ là tính cách của nàng vẫn sùng sục như trước, bộ dạng đó xem chừng vẫn chưa gả cho ai!

Mộ Dung Nhạn nắm nhẹ vai Mễ Già, thân mật hỏi:

- Mễ Già tỷ tỷ, trăm vạn năm nay ngươi không hề thay đổi, vẫn chưa gả cho ai sao?

Mễ Già cười lớn nói:

- Gả cho người khác có gì hay, nam tử tốt nhất đã ở bên cạnh Nhạn nhi muội rồi. Hà hà, ta không tìm thấy người tốt như vậy nữa, nên không gả!

Nói xong, giọng điệu trêu chọc nhìn Tần Vô Song một cái:

- Vô Song, ngươi hiện tại đã là Đại La Chí Tôn rồi, muốn gặp ngươi quả thực là khó. Ngươi vẫn còn nhớ năm xưa tại Oán Tử Cốc, nữ tử đã đắp thuốc cho ngươi không?

Tần Vô Song tâm thần sửng sốt:

- Ngươi nói Thủy Nhược Lan?

- Hà hà, ngươi vẫn còn nhớ. Nàng lúc trước có tìm gặp ta, hình như muốn trả ngươi một thứ, không có đi tới Vô Song Cung sao?

Tần Vô Song lắc đầu:

- Nàng không đi!

Mộ Dung Nhạn thân mật nói:

- Nhược Lan muội muội vẫn tốt chứ?

- Nàng ta vẫn tốt, cũng tấn thăng Chủ Thần rồi. Tuy nhiên nha đầu này nhìn bộ dạng yếu ớt, nhưng trong lòng lại rất cứng cỏi. Ta cảm thấy trong lòng nàng ta vẫn còn có thứ chưa bỏ xuống được!

Nói tới đây, ý vị thâm thúy nhìn Tần Vô Song.

Tần Vô Song bất giác ngây ngốc, phát hiện ánh mắt hai nữ tử đều đồng thời tập trung trên mặt hắn, biểu tình mỉm cười đầy thiện ý.

Nhất thời, Vô Song Đại La do Thiên đạo hóa thân, sắc mặt đỏ bừng, chẳng khác nào người bình thường...HẾT