Khí Trùng Tinh Hà

Chương 109 : Sự khác biệt của Cửu đẳng

Ngày đăng: 14:58 18/04/20


Tống Lăng Phong lo lắng đi đi lại lại trong nội viện Hoàng cung.

Ở trong phòng, có một nữ nhân trang điểm ăn mặc vô cùng sang trọng, khoảng hai sáu, hai bảy tuổi, dáng người thướt tha, tướng mạo thanh cao. Đó chính là Quý phi mà đương kim Hoàng đế - Bệ hạ của Bách Việt Quốc sủng ái nhất, khuê danh Tống Ban.

- Nhị huynh, huynh ngồi một chỗ không được sao?

Ban Quý phi thấy Tống Lăng Phong đi đi lại lại, càng thấy không yên trong lòng, đành phải nói.

- Ài, Ban muội, nhị huynh của muội trong lòng vô cùng lo lắng, muội thử nói xem, làm sao có thể ngồi yên đây.

Hắn đi được một nửa vòng, đột nhiên dừng lại, lộ vẻ vui mừng:

- Đến rồi!

Quả nhiên, ngay lúc đó, có một tên thái giám từ ngoài đi vào, sắc mặt nghi ngờ nhìn Tống Lăng Phong một cái, trong mắt vô cùng phức tạp.

- Liễu công công, thế nào rồi?

Tống Lăng Phong vội hỏi.

Vị Liễu công công đó cất giọng the thé nói:

- Tống Quốc cữu, họa của ngài gây ra lần này, thật là nguy hiểm.

Tống Lăng Phong kinh ngạc, vội hỏi:

- Công công sao lại nói như vậy?

Khuôn mặt Liễu công công đánh phấn trắng, thớ thịt rung rung, lại nhìn sang Ban Quý phi:

- Cũng may, Tống Quốc cữu không làm hại đến tên Võ đồng đó, nếu không, không chỉ Tống Quốc cữu ngài, e rằng đến cả Ban Quý phi cũng bị liên lụy!

Đến Ban Quý phi cũng bị liên lụy? Tống Lăng Phong đột nhiên thất kinh, đến Ban Quý phi cũng ngạc nhiên ngẩng đầu lên nói:

- Liễu công công, thành tích Thí luyện của Võ đồng đó, ngươi đã nghe ngóng được chưa?

- Nô tài đã tốn bao công sức, cũng coi như là không phụ sự ủy thác của Quý phi, vị thiếu niên đó họ Tần đúng không? Quốc cữu gia không nhớ nhầm chứ?

- Không nhớ nhầm!

Tống Lăng Phong vội nói.

- Quốc cữu gia có biết, trong kỳ Thí luyện Võ đồng lần này, vị Võ đồng đứng vị trí Quán quân Thí luyện, cũng mang họ Tần chứ?

Liễu công công nói đến đây, khẩu khí có phần hơi ngần ngại.
- Ta ở châu thành Nam Vân Châu, đã từng nhìn thấy Phiệt chủ Tây Môn Vũ của Tây Môn Đại phiệt, cũng là Chân Võ Cảnh Cửu đẳng. Tại sao cùng là Cửu đẳng như Tôn giả mà ta cảm thấy khoảng cách vô cùng rõ ràng. Hay là trong Cửu đẳng, cũng còn có một huyền cơ khác?

Đại Tôn giả gật gật đầu:

- Câu hỏi rất hay, đúng như cậu nói, Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, đúng là có phân biệt cao thấp. Tứ Đại Tôn Giả chúng ta, đều là Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, nhưng trình độ cao thấp, cũng có sự khác biệt rõ ràng.

- Xin thỉnh giáo Đại tôn giả, cấp bậc này phân chia như thế nào?

- Ồ?

Đại Tôn giả đến hôm nay vẫn chưa nhìn thấy Tần Vô Song ra tay, vẫn chưa biết được tu vi của Tần Vô Song rốt cục là đến mức nào, hắn chỉ nhìn thấy Tần Vô Song và Tống Lăng Phong giao chiến trong một thoáng, nên không thể phán đoán được.

- Cậu thiếu niên, cậu rất có hứng thú với vấn đề này à?

Tần Vô Song không hề do dự liền gật đầu, hắn thực sự rất muốn biết.

- Ừm, Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, luyện đến bước này, toàn bộ da thịt, nội tạng xương cốt cũng đã là đạt đến trạng thái đỉnh phong nhất trong thế tục. Nhưng mà, đây chỉ là thành tựu của tầng diện nhục thân, ở tầng diện này của Chân Võ Cảnh Cửu đẳng, đã ngầm can thiệp đến tinh khí. Tuy khái niệm tinh khí thần này vô cùng mơ hồ, nhưng đến Cửu đẳng, lại có cái gì đó, ta hỏi ngươi, sau khi đột phá có thể đạt đến cảnh giới gì?

Tần Vô Song suy nghĩ một lát:

- Cảnh giới Linh Võ phải không?

- Đúng vậy!

Đại Tôn giả gật đầu:

- Cái gọi là Linh Võ, cậu biết đặc điểm của nó là gì không?

- Xin Đại Tôn giả vui lòng chỉ giáo!

Tần Vô Song ngay cả trong kiếp trước, cũng chưa bao giờ tiếp cận đến tầng thứ này, do vậy cũng không biết nhiều.

- Ừm, vốn dĩ, với tu vi hiện tại của ta, không có tư cách nói đến cái này. Nhưng cậu đã hỏi, lão phu có thể nói, trung tâm của Linh Võ, chỉ có một chữ - Đạo!

- Đạo?

- Đúng vậy, chữ Đạo này, nghe ra chỉ có một chữ, nhưng lại không đơn giản như vậy. Có thể nói là cả Đại lục Thiên Huyền, những người có thể hiểu được nó chỉ có một phần mười nghìn, cũng đã giỏi hơn Đại lục Hoàng Phong rồi. Lão phu nói một chữ này, nhưng cụ thể Đạo như thế nào, lại không dám phát ngôn bừa bãi. Cậu có tiền đồ, lão phu không muốn vì một chút kiến giải của mình mà ảnh hưởng đến nhận thức của cậu. Cách lý giải chữ Đạo, tốt nhất là tự giác ngộ. Ta nghĩ, nếu cậu gặp được Võ Thánh đại nhân, ông ấy có lẽ có thể giải thích cho cậu.

Đại Tôn giả khẩu khí thận trọng, cũng không dám giải thích thêm.