Khí Trùng Tinh Hà
Chương 131 : Vị khách không mời
Ngày đăng: 14:58 18/04/20
Khách khứa từ bốn phương ùn ùn kéo tới. Cha con Tần gia ra ra vào vào, bận rộn đón khách.
Cũng may những vị khách này trước đó không lâu đã tới từng tới Tần gia trang nên đôi bên cũng tính là thân quen, không cần thiết phải khách sáo quá mức.
Đợi đến giờ lành, khi khách khứa đã đông đủ, pháo mừng trước phủ Tần gia nổ vang giòn giã, rung chuyển đất trời, nơi nơi tràn ngập tiếng cười, tiếng hát, các tân khách đồng loạt đứng dậy chúc mừng.
Chủ hôn Đại Tôn giả áo tím mặt mày rạng rỡ, cao giọng nói:
- Mời tân nương tân lang bước ra!
Lời vừa dứt, đôi tân lang, tân giai nhân dắt tay nhau bước ra trong tiếng sáo nhạc réo rắt. Nam thì hiên ngang đĩnh đạc, nữ thì yêu kiều thướt tha, chẳng khác gì một cặp tiên đồng ngọc nữ vừa từ trên trời bay xuống, xứng đôi vừa lứa khiến người ta không khỏi ngưỡng mộ.
Đạt Hề Minh toàn thân hồng bào đỏ thắm, rất có khí phách của một tân lang, chắp tay đáp tạ tân khách tứ phía. Tần Tụ thì mũ phượng che mặt, cũng toàn thân cẩm bào đỏ thắm.
Hai người chậm rãi bước vào đại sảnh. Tân khách hai bên vỗ tay rầm rầm, trầm trồ không ngớt.
Đại Tôn giả áo tím mỉm cười hô to:
- Nhất bái thiên địa!
Tân lang tân nương chầm chậm quỳ xuống, bái thiên bái địa.
- Nhị bái cao đường!
Bên Tần gia chỉ có một mình Tần Liên Sơn, còn bên gia tộc Đạt Hề Minh phụ mẫu đều còn mạnh khỏe. Tất cả cùng mỉm cười nhìn tân lang tân nương quỳ lạy.
- Phu thê tương bái!
Đại Tôn giả áo tím lại hô vang một tiếng.
Tân khách bốn phía, ai ai cũng cười nói vui vẻ.
Xích Mộc Vương cũng nằm trong số đó. Đúng là hắn đang cười thật, nhưng nếu quan sát kỹ thì có thể phát hiện ánh mắt hắn có chút phân tán, không ngừng liếc ra ngoài cửa.
Tần Vô Song vẫn luôn để ý đến Xích Mộc Vương, cặp mày chau lại, hai chân di chuyển không ngừng, đột nhiên một bên tai hắn khẽ động đậy, tín hiệu báo động vừa được truyền đến.
Có người xâm nhập! Suy nghĩ này lóe lên trong đầu Tần Vô Song ngay một giây sau đó.
Quả nhiên, bên ngoài chợt vang một tràng cười lạnh lẽo như cơn gió thổi từ chín tầng địa ngục.
Đại sảnh vốn dĩ rất náo nhiệt, nhưng tính xuyên thấu của âm thanh này lợi hại vô cùng, rõ ràng là không sắc nhọn nhưng hoàn toàn xuyên qua được đại sảnh ồn ào, thẳng thấu đến màng nhĩ mỗi người khiến người ta phải giật mình chấn động, toàn thân sởn gai ốc.
Đại Tôn giả áo tím là người thứ hai sản sinh ra cảm giác báo động. Cặp mày ông khẽ nhướng lên, phóng một tia nhìn lạnh lẽo ra cửa, rõ ràng bản thân ông cũng cảm nhận thấy một mối nguy cơ lớn đang đến.
Tiếp sau đó, tất cả mọi người đều cảm thấy bất an, đồng loạt quay đầu nhìn ra cửa. Chỉ có trái tim lo lắng của Xích Mộc Vương bây giờ mới tạm thời về lại vị trí cũ, khóe miệng kín đáo nhếch lên một tia cười nham hiểm. Hắn biết Lệ Vô Kỵ đã đến, ngày tàn của Tần gia cũng đã đến.
- Võ Thánh đại nhân, Tần Vô Song bái kiến!
- Thế nào?
Lệ Vô Kỵ bật cười ha hả, lạnh lùng quan sát đối phương:
- Ngươi chính là chủ nhân Võ Thánh Sơn của Bách Việt Quốc?
Võ Thánh đại nhân bình thản nói:
- Chính là lão phu, người trẻ tuổi, ngươi từ đâu đến?
Lệ Vô Kỵ xì một tiếng khinh bỉ, khẩu khí có chút bỡn cợt:
- Ta đến từ Đế quốc Đại La!
- Thì ra là khách đến từ Đại chủ quốc, không biết một Vương tộc nho nhỏ của Bách Việt Quốc thì có liên can gì tới Tiên Thiên cường giả của Đại chủ quốc, mà phải kinh động đến Tiên Thiên cường giả như các hạ?
- Hừ hừ, cần phải có lý do sao? Võ Thánh các hạ, ngươi ngàn dặm xa xôi đến đây để bảo vệ cho tên tiểu tử này đúng không?
Lệ Vô Kỵ chỉ vào Tần Vô Song.
- Người này là thiên tài ngàn năm có một của Bách Việt Quốc chúng ta, nên lão phu rất yêu mến hắn. Mong các hạ bỏ qua cho. Ân tình này lão phu nhất định sẽ đền đáp!
Lệ Vô Kỵ bật cười ha hả:
- Ân tình? Võ Thánh các hạ, ngươi tự đề cao mình quá đấy. Thứ gọi là ân tình, người như ngươi cũng không xứng nói với ta. Không bằng cứ nói thẳng, chuyện này ngươi không thể không quản đúng không?
Võ Thánh đại nhân vì nể hắn là người của Đại chủ quốc nên nói chuyện còn nể nang vài phần, bây giờ thấy con người này ngông cuồng như vậy, không giữ thể diện cho ai thì giận vô cùng.
- Chuyện này ta không thể không quản!
Lệ Vô Kỵ gật đầu hung tợn, tay áo vừa vung lên, lòng bàn tay liền xuất hiện thêm một vật:
- Sư phụ ta đã lường đến việc ngươi sẽ lo chuyện bao đồng nên trước khi xuất phát, lão nhân gia đã dặn dò ta, nếu như ngươi thích lo chuyện bao đồng thì đưa Cực Âm Lệnh này cho ngươi xem. Nếu ngươi vẫn cố chấp, sư phụ sẽ đích thân đến lấy đầu của ngươi!
Cực Âm Lệnh? Cực Âm Tông?
Võ Thánh đại nhân khẽ giật mình. Trong đầu lập tức xuất hiện ra một Tông môn vô cùng đáng sợ, một cường giả vô cùng đáng sợ!