Khí Trùng Tinh Hà

Chương 155 : Cao thủ thần bí

Ngày đăng: 14:58 18/04/20


Đối phương đã xác định Tần Vô Song ở gần đây, tìm ra hắn chỉ là chuyện sớm muộn. Tần Vô Song kiên nhẫn chờ đợi, hắn không phải là không muốn hiện thân, mà là muốn là cho đối phương bất ngờ.

Người mặc áo đen đứng trong bụi cỏ rậm rạp, đột nhiên nhếch miệng cười kỳ dị, lên tiếng.

- Kỷ lý hô lỗ, cô đô ba!

Từng chữ nghe rất đơn giản, nhưng lại giống như thần chú cổ quái, không phải là ngôn ngữ nhân loại. Nếu muốn nói là ngôn ngữ của nhân loại, thì ít nhất cũng là ngôn ngữ của người nguyên thủy, không thể hiểu được nó có nghĩa gì.

Tần Vô Song thấy hắn kỳ dị như vậy, trong lòng có chút bất an.

Lát sau, Tần Vô Song nghe thấy tiếng kỳ lạ trong bụi cỏ, nghe như tiếng mưa phùn rơi xuống bụi cỏ, lại vừa giống như tiếng vô số loài bò sát bò qua.

Một ý nghĩ mơ hồ chợt lóe lên trong đầu, Tần Vô Song nhìn xung quanh, tóc gáy dường như dựng đứng hết lên.

Rắn! Đủ các loại màu sắc, độc xà ngũ sắc, có con đầu dẹt, đầu nhọn, có con đầu hình tam giác, có con đầu bự.

Độc xà kỳ quái chui ra từ khắp mọi nơi. Giống như đang tổ chức một cuộc họp gia tộc độc xà vậy.

Tà môn! Tần Vô Song liền hiểu ra, việc này chắc chắn có liên quan đến câu thần chú của tên áo đen đó.

Chẳng lẽ tiên tiểu tử đó miệng vừa đọc thần chú là có thể làm cho độc trùng xuất hiện? Đúng là tà môn! Đến cảnh giới Tiên Thiên, tuy có thể chống lại độc trùng, nhưng nhiều độc xà chui ra như vậy, muốn đối phó cũng rất khó khăn.

Tần Vô Song biết, tên tiểu tử đó muốn dùng xà độc để tìm ra mình.

Tần Vô Song ấn một đầu ngón tay, bắn ra Trung Xung Kiếm.

Xuy!

Bắn xa ba mươi thước!

Oanh!

Lập tức một cây đại thụ bị lực của kiếm khí bắn đổ xuống. Tên mặc áo đen nghe thấy tiếng vang, liền quay đầu, vẻ mặt hớn hở, rít lên một tiếng, đón lấy hai con Hỏa Vân Điểu, đi về phía phát ra tiếng vang.

Vươn tay cầm lấy một cái đầu rằng bằng kim loại màu đen, tên áo đen quay người rút ra một cây roi da dài hình rắn, quấn vào cổ tay sau đó quăng ra như rồng bay phượng múa.

Cây roi da hình rắn là loại binh khí mềm. Nếu không biết sử dụng sẽ làm bị thương chính mình. Nếu biết sử dụng, nó sẽ thành binh khí vô cùng lợi hại. Nhìn thủ pháp của tên áo đen, chắc chắn đó là một tên lão luyện.

Đỉnh của cây roi da là một đầu nhọn, tính công kích mạnh nhất. Cây doi da có thể đâm, có thể, quất, có thể trói, rất nhiều công dụng.

Tên mặc áo đen ném cây roi da ra, lực vô cùng mạnh. Nếu không thể giết được địch, rung cổ tay là có thể trói được đối phương. Nếu đánh trúng có thể xuyên qua người và lấy mạng đối phương.
- Không chạy nữa à?

Tên áo đen không hề che giấu sự tức giận lên tới đỉnh điểm.

Tần Vô Song nhếch miệng, thản nhiên cười nói:

- Ai nói ta muốn chạy!

- Không chạy sao ngươi lại vội vàng bay nhanh như vậy?

Tên áo đen hỏi.

- Ta chỉ muốn tìm cho ngươi một nơi thích hợp mà thôi!

- Hừ! Nhiều lời!

Tên áo đen cười nói:

- Ngươi cho rằng, giết hai con yêu cầm của ta, thì có tư cách mạnh miệng thế sao?

Tần Vô Song nghiêm mặt nói:

- Ta không thừa hơi nói linh tinh với ngươi, xem bộ dạng ngươi thì không phải đệ tử Tinh La Điện, dám dùng yêu cầm để câu cá trong phạm vi của Tinh La Điện, gan cũng không nhỏ đâu!

Tên áo đen lạnh lùng cười:

- Thế thì đã làm sao? Tiểu tử, ngươi hãy chấp nhận số phận đi!

Nói xong, hắn giật cây roi mềm, quăng lên không trung tạo ra vài đường sóng, xông tới chụp đỉnh đầu Tần Vô Song.

Tần Vô Song dậm chân, biến mất ngay tại chỗ.

Roi da quật trực tiếp xuống khối đá lớn, nổ ra một tiếng vang lớn.

Trên đỉnh của khối đã, lập tức bị mất một mẩu.