Khí Trùng Tinh Hà
Chương 16 : Cuồng nhân tu luyện
Ngày đăng: 14:56 18/04/20
Buổi tối ở quận La Giang vừa thông suốt hóa, Tần Vô Song chuẩn bị rạng sáng hôm sau thì xuất phát về nhà, sau đó toàn lực tu luyện, vì Gia tộc Luận phẩm ba năm sau .
Làm cho người ta không nghĩ đến chính là, Tần Vô Song từ quận La Giang xuất phát, một đường quay về trấn Đông Lâm không bị ngăn trở, không gặp được nửa điểm quấy rầy.
Đồng hành cùng hắn là Hồ Tư Ngôn và Phương Tiểu Trung cũng thấy lạ lùng. Dọc đường đi bọn họ lo lắng đề phòng, nghĩ gia tộc Trương gia tất nhiên phái người trả thù, lại cho rằng quan phủ chắc chắn phái người truy nã.
Kết quả đến ranh giới trấn Đông Lâm, vẫn là an toàn không bị ngăn trở. Lúc này cách nhà cũng chỉ là hai ba mươi dặm đường, gần về đến nhà mình, an toàn càng tăng thêm.
- Tư Ngôn ca, chúng ta hẳn là an toàn!
Phương Tiểu Trung hưng phấn nói.
- Đúng vậy, xem ra quan phủ dù sao không phải hoàn toàn chịu sự cưỡng ép của quý tộc Hứa gia, Trương gia.
Hồ Tư Ngôn cũng cảm thấy thoải mái.
Tần Vô Song thầm cảm thấy buồn cười, cũng không đáp.
- Hắc hắc, Vô Song, ngươi nói một chút, việc này có tính là hàn môn đối kháng vọng tộc, hào môn, kinh điển của việc lấy yếu thắng mạnh không?
Hồ Tư Ngôn thoát khỏi khốn cảnh, tâm tình tốt lên không ít.
- Kinh điển cái gì?
Tần Vô Song lạnh nhạt cười:
- Các ngươi nghĩ một đường bình an trở về, thật sự là quan phủ có lương tâm, hoặc là hoàn toàn tỉnh ngộ, theo lẽ công bằng xử lý?
- Chẳng lẽ không phải?
Phương Tiểu Trung chớp mắt hỏi.
- Vô Song, vậy ngươi nói là chuyện gì xảy ra?
Hồ Tư Ngôn đối Tần Vô Song vẫn là tin phục.
- Chính là bốn chữ – Đạt Hề thế gia!
Tần Vô Song cánh tay giương lên, khua roi nện trên lưng ngựa, xe ngựa đi nhanh hơn. Đột nhiên, hắn nghĩ thấy mình có chút nhớ nhà.
Rất muốn lập tức nhìn thấy phụ thân, nhìn thấy tỷ tỷ, loại cảm xúc chờ mong mà người xa quê trở về thật tuyệt vời mà kiếp trước hắn chưa bao giờ thể nghiệm qua…
Đạo lý này, Tần Vô Song kiếp trước không có lĩnh hội, cả đời này, đã có nhận thức mới. Hiếu với phụ thân, kính với tỷ tỷ, đối với hắn mà nói, đã không hề mơ hồ, ngược lại ngày càng rõ ràng.
Hơn nữa gia đình đang gặp chuyện, mình nếu không gánh vác gia tộc trên vai, bốn năm sau Gia tộc Luận phẩm, mất đi cái danh ngạch hàn môn là chuyện tất nhiên.
Một khi mất đi cái danh ngạch hàn môn, liền bị xóa tên khỏi danh sách quý tộc. Tần gia hứng lấy, tuyệt đối là tai vạ. Hắn là người nối nghiệp Tần gia, cũng tuyệt đối phải gặp vạ lây!
Nghĩ vậy, Tần Vô Song càng kiên định! Nhất định phải nghĩ biện pháp, giữ gìn gia tộc Tần gia, vì chính mình, cũng vì phụ thân khả kính, tỷ tỷ đáng yêu!
Đương nhiên, hiện nay, nhiệm vụ hàng đầu là chăm chỉ luyện công.
Điều này làm cho hắn nhớ tới một câu cách ngôn kiếp trước – sĩ phải có ý chí kiên định!
Những lời này, là kiếp trước lão đầu dạy hắn vũ kỹ thường lấy để khuyến khích hắn. Theo lão đầu nói là đệ tử Khổng Tử đã từng làm theo.
Tần Vô Song không quan tâm rốt cuộc những lời này là ai nói, nhưng là hắn nghe qua lão đầu giải thích, lập tức liền thích câu cổ huấn có chút nho nhã này.
Quân tử phải có chí hướng rộng lớn!
Đổi cách nói, chính là muốn khuyên người ta sống trên đời cần phải có chí nguyện cao xa, không thể thỏa mãn với sự bình thường!
Theo Tần Vô Song hiểu, mình sống lại ở thế giới này, cũng không có Khổng Tử, cũng không có nho gia học thuyết. Chỉ nhìn trình độ phát triển xã hội một cách đơn thuần, căn bản không thể phán đoán vào triều đại nào, thậm chí cũng có thể không tồn tại trên Địa Cầu.
Duy nhất có thể xác định chính là, nhân loại ở thế giới này sinh ra năng lực rất mạnh. Nghe phụ thân Tần Liên Sơn nói, chỉ riêng Bách Việt Quốc, dân cư đã có bảy tám triệu.
Con số này khiến Tần Vô Song giật mình, hồi tưởng lại dòng lịch sử của thế giới của mình, vào lúc hưng thịnh phát triển nhất, dân cư cũng xa mới đạt tới một nửa của bảy tám triệu.
Huống chi này thế giới còn theo đuổi vũ dũng, theo đuổi cách dùng võ lực giải quyết vấn đề, khó tránh khỏi chết rất nhiều. Con người rốt cuộc là như thế nào sinh sôi nảy nở? Thật đúng là có rất nhiều chuyện thú vị, đáng giá để mình tìm tòi a. Hiểu biết càng nhiều, càng thấy nhãn giới thật sự còn rất hẹp.
Điều này làm cho Tần Vô Song có thêm động lực, trong lòng dâng lên một ý muốn thôi thúc phải đi ra ngoài xem thử.
Kiếp trước, Vũ Tinh Hà ở cổ võ giới đã là vô địch đương thời. Mà đỉnh phong ở đời này, lại là cảnh giới gì?
Nghị lực trời sinh không chịu thua ở Tần Vô Song chuyển động, một khi kiếp trước đã có thể đạt được võ đạo đỉnh phong, mà kiếp này không khí luyện võ nhiều hơn, thì có lý do gì mà không toàn lực đi đọ sức một lần?