Khí Trùng Tinh Hà
Chương 169 : Tiền đặt cược tới tay
Ngày đăng: 14:59 18/04/20
Một trận đối chiến Tiên Thiên, đừng nói là bị thương, cho dù là bị áp chế về mặt khí thế, cục diện cũng hoàn toàn biến đổi, huống hồ là cơ thể trực tiếp bị kiếm khí của đối phương đánh trúng?
Kiếm khí cường đại của Tần Vô Song trực tiếp xuyên qua đâm vỡ một cái lỗ to, nhất thời khiến Số 8 máu chảy không ngừng, sắc mặt đại biến, liên tục lui về phía sau.
Đồng môn giao chiến, chỉ phân thắng bại, không phán sinh tử. Tần Vô Song một chiêu tới tay, cũng không truy giết, kiếm thế ngưng tụ lại mà không phát, coi thường Số 8 đó.
Chỉ cần đối phương hơi giãy dụa, kiếm khí của hắn sẽ liên tiếp giáng xuống, cho đến khi cướp đoạt được lực chiến đấu của đối phương mới dừng lại.
Trong ánh mắt của Số 8 vốn có loại khí ngạo nghễ, lúc này đã biến mất sạch sành sanh, thay vào đó là sự nghi hoặc và khủng hoảng, hắn không ngờ, bản thân lại có thể thất bại triệt để như vậy!
Trận thất bại này, có thể gọi là thất bại hoàn toàn, bị đối thủ hoàn toàn áp chế, một chút hi vọng lật ngược thế cờ cũng không có. Nếu không phải ở Lôi đài thi đấu đánh cược, sợ rằng lúc này sớm đã trở thành quỷ dưới kiếm của đối phương rồi.
- Như thế nào?
Tần Vô Song ngăn chặn kiếm thế lại, nhàn nhạt hỏi.
Số 8 mặc dù đeo mặt nạ, nhưng vẫn có thể nhìn ra vẻ tiêu điều biểu lộ ra từ trong ánh mắt của hắn, cười khổ liên tục:
- Người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc. Ta còn có lời gì để nói chứ!
Tần Vô Song gật gật đầu, đem ánh mắt chuyển về phía người chủ trì.
Người chủ trì kia cũng rất thức thời, đi lên trước, hô to:
- Quán quân thi đấu Lôi đài lần này, thuộc về Số 6! Tám phần tiền đặt cược, tất cả đều thuộc về Số 6!
Sau một tiếng tuyên bố này, dưới đài nhất thời vang lên tiếng hoan hô vang động. Những Đệ tử Cao cấp vốn xem trọng Số 6, tất cả đều nhảy nhót hoan hô. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Còn những kẻ xem trọng Số 8, cũng thấp giọng phát ra từng trận cảm thán.
Đặc biệt là Nghiêm Phong, vui mừng hớn hở, giống như bản thân mình mới là người chiến thắng ở Lôi đài chiến đấu lần này vậy, nắm chặt tay đè xuống:
- Thắng rồi, Tần sư huynh quả nhiên là lợi hại! Hắn thật sự đã thắng rồi!
Vi Dực đang quan khán từ xa mặt mày khẽ cau lại, cũng không nói gì. Chỉ là liếc nhìn về phía Tần Vô Song một hồi lâu, trong lòng hơi có chút không thoải mái.
Chu Phù vẻ mặt mỉm cười, bắt chuyện nói:
- Vi sư huynh, lần này, xem ra tiểu muội ta nhìn chuẩn hơn một chút rồi?
Vi Dực biết Chu Phù đang cố ý chế nhạo hắn, nhưng cũng không thể tránh được. Lần này, xác thực là nhất mạch của mình đã thua rồi, hơn nữa còn thua hoàn toàn triệt để.
Lập tức mỉm cười nói:
Tần Vô Song đi tới, nhẹ giọng nói:
- Đừng lên tiếng, ngươi ra khỏi cốc trước đi, một người đi, ta sẽ đuổi theo ngươi.
Nghiêm Phong ngây người sửng sốt, lập tức lĩnh ngộ được. Vòng vo bên cạnh Lôi đài hai vòng, lúc này mới một mình hành động hướng ra ngoài mà đi. Tần Vô Song cũng không vội vàng đuổi theo, cũng không chậm không nhanh hướng ra bên ngoài mà đi. Đi đến chỗ cửa ra, lấy lại hai món Tiên Thiên thế chấp, rồi theo đuôi mà ra.
Một lát sau, hai người một trước một sau ra khỏi Vạn Tượng Cốc.
Tần Vô Song đi đường rất cẩn thận, đảm bảo phía sau không có ai đuổi theo, lúc này mới trút bớt một số tâm sự. Hắn vốn lo lắng, đám người uy hiếp đó sẽ không từ bỏ, tiếp tục bám theo.
Hôm nay xem ra, đối phương tựa hồ đã tạm dừng công kích, ít nhất trước mắt không có dự định này.
Sau khi rời khỏi Vạn Tượng Cốc mười mấy dặm, Tần Vô Song lúc này mới bước nhanh đuổi theo Nghiêm Phong. Nghiêm Phong lúc này, trong nhãn thần đã tràn đầy sùng bái và hâm mộ.
- Tần sư huynh, đúng là ngươi rồi! Nếu không phải ngươi rút Tử Dương Kiếm ra, ta căn bản không nhận ra ngươi, hại ta lo lắng hồi lâu.
- Hắc, thanh Tử Dương Kiếm này, quả nhiên không bình thường!
Tần Vô Song thở dài:
- Nghiêm Phong, ta định xuống núi, nếu ngươi tin ta, ngươi hãy đưa hết vật liệu trên người cho ta trước đi.
Nghiêm Phong lúc này còn có gì không tin nữa. Không chút nghĩ ngợi, đem tất cả nguyên liệu thu thập được, bao gồm cả Thanh Hàn Thạch đó, tất cả lấy ra hết, giao cho Tần Vô Song.
- Được, sau khảo hạch cuối năm, ngươi hãy tới Thanh Vân Điện tìm ta. Ta nhất định sẽ trả cho ngươi. Nhục Thân Kim Đan, Tiên Thiên Sơ Linh Đan, chỉ cần luyện ra, tuyệt đối sẽ đưa cho ngươi không thiếu thứ gì!
Nghiêm Phong gật gật đầu:
- Được, vậy tiểu đệ xin nhờ cậy Tần sư huynh!
Nói đến đây, thanh âm của Nghiêm Phong cũng không kìm được có chút nghẹn ngào, cố gắng khổ cực nhiều năm như vậy, lần này cuối cùng có thể dễ dàng thực hiện mộng ảo như vậy.
Nếu không phải ra cửa gặp quý nhân, hai loại vật liệu chính của Tiên Thiên đan dược, sợ rằng có cố gắng thêm mười năm cũng chưa chắc có thể thu thập được!
Lần này thật sự là gặp đại quý nhân! Từ trong sâu thẳm nội tâm, Nghiêm Phong đã xem Tần Vô Song như đại ân nhân, đại quý nhân.