Khí Trùng Tinh Hà
Chương 183 : Bắt giữ chủ soái
Ngày đăng: 14:59 18/04/20
- Tên họ Mễ kia, lần này ngươi làm sứ giả ở Bách Việt Quốc ta, quả nhiên là không có ý tốt, thừa dịp đánh tới, đúng không?
Tần Vô Song lạnh lùng hỏi.
Mễ Trung Dã cũng là loại nhanh nhẹn dũng mãnh, tuy bị Tần Vô Song áp chế, nhưng trong lòng vẫn không nhận thua, cười lạnh lùng nói:
- Bản vương phụng lệnh Hoàng đế Tây Sở Quốc tới đây, quyết sách là của Đệ nhất Võ Thánh Tây Sở Quốc chúng ta với Hoàng đế Bệ hạ đồng thời đưa ra! Bách Việt Quốc ngươi đã mê muội không tỉnh ngộ, vậy đừng trách người khác độc ác!
Tần Vô Song cười lớn:
- Được được được, Tây Sở Quốc ngươi làm cường đạo, lại còn nói lý, lấy Đệ nhất Võ Thánh ra ép người phải không?
- Không những Đệ nhất Võ Thánh, Đệ nhị Võ Thánh Tây Sở Quốc ta cũng đến Bách Việt Quốc ngươi, lúc này đang ở Võ Thánh Sơn, tin rằng không lâu nữa sẽ đến đây.
Đây là Mễ Trung Dã tự an ủi mình, cũng là tự bảo vệ mình, mượn danh Võ Thánh đại nhân, áp chế đối phương, làm đối phương nhụt chí, mới có thể thoát thân. Nhưng tính toán này của hắn đã hoàn toàn sai lầm!
Tần Vô Song nghe đến danh Đệ nhị Võ Thánh, sắc mặt hơi ngưng trọng, cười mà như không cười gật gật đầu, tự nói một mình:
- Xem ra, ngươi chỉ là con mã tốt, nhân vật chính là Đệ nhị Võ Thánh!
- Hừ! Dù là Đệ nhị Võ Thánh Tây Sở Quốc ta muốn giết Võ Thánh hộ quốc duy nhất Bách Việt Quốc ngươi cũng không vấn đề gì, nếu không lần này Đệ nhất Võ Thánh Tây Sở Quốc ta đã đến rồi.
Tần Vô Song thản nhiên gật đầu:
- Nếu nói như vậy, Đệ nhị Võ Thánh Tây Sở Quốc các ngươi cùng đến trước với một Vương gia, mục đích là uy hiếp Bách Việt Quốc ta, bắt Bách Việt Quốc ta nhường lãnh địa, đúng không?
Mễ Trung Dã hừ một tiếng, âm thầm thừa nhận.
- Rất tốt, đã như vậy thì ngươi cũng không cần phải đi nữa!
Tần Vô Song vừa nói xong, hét một tiếng dài, một dòng chân khí nồng đậm dâng lên, dòng chân khí này, hắn vẫn là áp chế đến mức độ Hậu Thiên đỉnh phong, vẫn không dùng lực lượng Tiên Thiên. Nhưng dù như vậy, uy lực của một tiếng Sư Tử Hống này ngay lập tức làm Mễ Trung Dã mặt biến sắc, biết Tần Vô Song không dễ đối phó. Chỉ là hắn biết đây là một chuyện, còn phản kháng lại là chuyện khác.
Vừa nghe một tiếng, chỉ cảm thấy có tiếng "ông ông" trong đầu, ngay lập tức thấy một mảng đen trước mắt, cả dưới chân cũng như hư ảo, cảm giác trời đất quay cuồng.
Một lúc sau, Tần Vô Song như lôi điện, bắn nhanh xuống, cầm sợi roi xà hình trong tay, đánh những hộ vệ xông lên cản đường.
Cổ tay rung nhẹ, sợi roi xà hình dường như được trao linh tính, chuẩn xác đánh trúng lưng Mễ Trung Dã.
Tần Vô Song thuận tay vung lên, Mễ Trung Dã cả người như cánh diều bay lên không trung, cơ thể như mất đi sự khống chế.
Tần Vô Song cười lớn, đã ngồi trên con tuấn mã mà Mễ Trung Dã ngồi trước đó, kẹp hai chân lại, giương giọng nói:
- Các nô tài Tây Sở Quốc, ta tạm không lấy đầu chó các ngươi, trở về Tây Sở Quốc ngay lập tức, chậm một khắc, thì đầu chó các ngươi sẽ rơi xuống đất. Mễ Vương gia của các ngươi, ta tạm thời giữa lại, đợi Đệ nhất Võ Thánh Tây Sở Quốc đích thân đến chuộc người.
Võ Thánh đại nhân thở dài nói:
- Cậu ấy về, Bách Việt Quốc ta được cứu rồi!
Trước điện, bóng người lóe qua, Tần Vô Song tới gần:
- Cừu lão ca, huynh bị thương rồi?
- Ồ, Vô Song huynh đệ, quả nhiên là cậu!
Võ Thánh đại nhân vui sướng, cậu ấy không những là vì vận mệnh của Võ Thánh Sơn mà còn là vì vận mệnh của Bách Việt Quốc.
- Quốc gia lâm nạn, Tần Vô Song không dám không trở về.
Tần Vô Song nghiêm mặt nói:
- Cừu lão ca, người đánh huynh bị thương là Đệ nhị Võ Thánh Tây Sở Quốc phải không?
Võ Thánh đại nhân kinh ngạc hỏi:
- Làm sao cậu biết?
- À, từ miệng người này!
Ném Mễ Trung Dã xuống một chỗ:
- Người này là Ngự đệ Vương gia của Tây Sở Quốc, hôm nay bị ta bắt.
- Người này đến Bách Việt Quốc, chắc chắn là không có ý tốt, nếu lão phu đoán không nhầm, là muốn đến ném đá xuống giếng, thừa dịp đả kích?
- Cừu lão ca sáng suốt, Tây Sở Quốc quả thực đến thừa dịp đả kích, sư tử há mồm, muốn Bách Việt Quốc ta đưa ra quyền khai thác khoáng sản ở Liên Hoa Sơn!
- Tây Sở Quốc còn có dã tâm hơn Đại Ngô Quốc!
Võ Thánh đại nhân thở dài:
- Chỉ là Tây Sở Quốc quốc lực cường thịnh, có ba Võ Thánh hộ quốc tọa trấn! Ta và Đệ nhị Võ Thánh cùng bị thương, không có cách nào giữ hắn lại. Sau trận chiến này, e rằng Tây Sở Quốc sẽ xua quân Nam hạ, cùng Đại Ngô Quốc hô ứng tấn công! Hai đường biên giới Đông Bắc. Tây Bắc Bách Việt Quốc ta sẽ phải chịu áp lực rất lớn.