Khí Trùng Tinh Hà
Chương 198 : Ba điều kiện
Ngày đăng: 14:59 18/04/20
Nghĩ lại, gã thanh niên này sớm đã nói đã từng giao đấu với Dịch Trần Tử, không phải là nói dối, nghe Dịch Trần Tử gọi người này là Vô Song Hầu thì càng chấn động.
Cái tên Tần Vô Song mấy tháng nay có thể nói là vô cùng nổi tiếng, được Nhị Điện chủ Tinh La Điện thu nhận làm môn đệ, làm cho Bách Việt Quốc được thăng lên là Công quốc Thượng phẩm.
Cái tên này, ở xa như Đại Tấn Quốc cũng biết đến. Nhưng tin Tần Vô Song là Tiên Thiên cường giả thì bị phía Tinh La Điện chặn lại, không cho truyền ra ngoài.
- Dịch Trần Tử huynh?
Hai Võ Thánh hộ quốc Đại Tấn Quốc lần lượt chào hỏi.
- Quả nhiên nhị vị đến sớm hơn lão phu.
Dịch Trần Tử đáp lại.
Võ Thánh hoàng bào Đại Tấn Quốc thở dài nói:
- Đến sớm cũng không ích gì, nói ra thật xấu hổ, chúng tôi không thể ngăn cản cậu thanh niên này, Dịch Trần Tử huynh ra tay, có lẽ mới ngăn cản được.
Võ Thánh hắc bào khác của Đại Tấn Quốc nhíu mày, con mắt lóe lên tia xảo trá, đột nhiên nói:
- Dịch Trần Tử huynh, cậu thiếu niên này khoa trương, nói đã từng giao chiến với Dịch Trần Tử huynh, ép đại quân Tây Sở Quốc huynh phải rút quân ở biên cảnh Tử Diễm Lĩnh Bách Việt Quốc. Hai huynh đệ tôi nghĩ hắn đang khoác lác nên không tin!
Dịch Trần Tử không nghe thì không sao, vừa nghe xong không khỏi có chút phẫn nộ. Lòng nghĩ hai người này thật không hiểu chuyện, cũng không biết là ngốc thật hay giả ngốc, cũng phải giữ thể diện cho người khác chứ. Hai người này lại nhắc đến chuyện người khác không muốn nhắc đến!
Trận chiến Thiên Vân Quan ở biên cảnh Tử Diễm Lĩnh là nỗi nhục mà Dịch Trần Tử không muốn nhớ lại nhất, không muốn người ta nhắc đến nhất. Tuy ông ta không bại, không thua Tần Vô Song, nhưng dù thế nào cũng đã thỏa hiệp rồi, thỏa hiệp với một thiếu niên.
Dưới Đại La Quốc Sĩ Lệnh của Tần Vô Song, ông ta không có sự lựa chọn nào khác, chỉ có thỏa hiệp lui binh.
Lần này đến cũng không muốn dùng sức, mà muốn thương lượng, ở giữa giảng hòa.
Nghe những lời của Võ Thánh hắc bào, Dịch Trần Tử trầm ngâm nói:
- Chỉ là một câu nói đùa, xin Vô Song Hầu đừng để ý, với thanh danh địa vị của Vô Song Hầu, chúng tôi lại không biết tự lượng sức mình, cáo từ cáo từ, xin Vô Song Hầu khoan dung.
Võ Thánh hoàng bào của Đại Tấn Quốc cũng phản ứng rất nhanh, trong thời gian ngắn đã đưa ra lựa chọn khôn ngoan nhất. Tỏ ra mềm mỏng trước mặt nhân vật như Tần Vô Song cũng không phải là mất mặt, nhưng nếu giả vờ trước mặt Tần Vô Song, Đại Tấn Quốc có thể bị cuốn vào chuyện thị phi này. Mềm mỏng có thể được bình an muôn đời.
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Nếu đã như vậy, Đại Tấn Quốc ngài muốn đứng ngoài cuộc, không hỏi đến nữa phải không?
Dịch Trần Tử trong lòng lo lắng, biết rõ đây là âm mưu thủ đoạn của Tần Vô Song, nhưng lại lực bất tòng tâm, nhìn phản ứng của hai Võ Thánh Đại Tấn Quốc thì càng hiểu ra, tất cả đều e ngại Tinh La Điện.
- Tuyệt đối không tham gia, xin Tần Vô Song yên tâm!
Nói xong, hai người chắp tay rồi đi luôn.
Thấy hai Võ Thánh Đại Ngô Quốc như vậy, Dịch Trần Tử cũng không nói gì, trầm giọng nói:
- Tần Vô Song, ngươi tuổi còn trẻ nhưng thật cao tay!
Tần Vô Song lạnh lùng nói:
- Dịch Trần Tử, ta cũng không tiếp chuyện ông nữa, hai Võ Thánh Ba Thục Quốc lúc này còn chưa nghĩ thông, ta phải đi khuyên họ, nếu họ không tức thời, thì phải nhắc lại cho họ nhớ vài chuyện.
Dịch Trần Tử cười như mếu, hai Võ Thánh Ba Thục Quốc không chừng cũng là phiên bản của hai Võ Thánh Đại Tấn Quốc, Võ Thánh hộ quốc Đại Tấn Quốc rút lui, nhạy cảm như họ chắc không thể không hiểu tình hình. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lúc này là lúc Bách Việt Quốc tức giận nhất, ai muốn đối diện với cơn tức giận của đệ tử Tinh La Điện? Huống hồ, đệ tử này lại là đệ tử quan môn của Nhị Điện chủ Tinh La Điện.