Khí Trùng Tinh Hà
Chương 2 : Sống lại tại hàn môn
Ngày đăng: 14:56 18/04/20
- Vô Song, Vô Song, ngươi trả lời tỷ tỷ một tiếng được không? Vô Song, ngươi đã hôn mê ba ngày rồi. Đại phu nói, sáng mai nếu ngươi không tỉnh, thì sẽ không tỉnh lại được nữa. Vô Song, ngươi là hy vọng duy nhất của nhất mạch Tần gia chúng ta ở trấn Đông Lâm, là sinh mệnh của phụ thân và tỷ tỷ. Ngươi phải sống, để phụ thân, tỷ tỷ và để gia tộc được sống. Nghe thấy không? Vô Song, ngươi từ nhỏ đã nghe lời tỷ tỷ, mau tỉnh lại đi, tỷ tỷ cầu xin ngươi…
Trong lúc mơ hồ, Vũ Tinh Hà dường như nghe thấy tiếng khóc thút thít bi thương, sau đó một mùi thơm của thiếu nữ truyền vào mũi hắn.
Mũi và miệng đều được hương thơm lấp đầy, khiến hắn cảm thấy rất thoải mái. Hắn ý thức được rằng bản thân hình như đang nằm trong lòng một thiếu nữ.
Tuy rằng đây là loại trải nghiệm trước nay chưa từng có, chỉ có điều trong đầu hắn còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, trong tiềm thức thoáng có chút né tránh. Đột nhiên một trận đau đớn kịch liệt dâng lên trong ngực, khiến hắn không thể né tránh được nữa.
Thiếu nữ đang ôm hắn giật mình cúi đầu nhìn, vừa đối diện với nhau, hắn nhìn thấy một đôi mắt còn trong veo hơn cả nước, so với sao trên trời dường như còn rực rỡ hơn.
- Vô Song?
Đôi mắt lấp lánh của thiếu nữ khẽ động, ánh sáng ngập tràn bốn phía, thiếu nữ vốn đang khóc như hoa lê trong bão, giờ đây mừng đến kích động, một tay ôm lấy Vũ Tinh Hà vào ngực.
- Vô Song?
Vũ Tinh Hà hoài nghi không biết có phải nghe nhầm hay không, bản thân đổi tên từ bao giờ vậy?
Thiếu nữ tự xưng là "tỷ tỷ" này tướng mạo và tuổi tác có chút nào giống tỷ tỷ của hắn đâu?
- Vô Song, ngươi rốt cuộc cũng tỉnh rồi.
Thiếu nữ khóc nức nở nói tiếp:
- Ngươi có biết tỷ tỷ lo lắng cho ngươi như thế nào không? Nếu như ngươi mà chết, thì tỷ tỷ cũng không muốn sống nữa, ngươi biết không hả, Vô Song?
- Ách, tỷ tỷ, ta biết rồi.
Vũ Tinh Hà còn chưa hiểu đầu cua tai nheo gì, nhưng cảm thấy thâm tình của thiếu nữ, trong lòng vô cùng cảm động, cố gắng nói:
- Tỷ tỷ, người trước hết buông ta ra có được không?
Thiếu nữ không chỉ không buông, trái lại càng ôm hắn chặt hơn. Vừa rồi vẻ mặt còn lo lắng, cuối cùng xác định người trong ngực mình vẫn còn sống, mừng đến phát khóc, nói:
- Vô Song, ngươi đúng là sống lại rồi! Ta bây giờ đi tìm phụ thân, đem tin tức tốt này báo cho người!
- Phụ thân?
Đầu Vũ Tinh Hà như muốn vỡ ra. Bản thân từ bao giờ lại có phụ thân vậy? Vũ Tinh Hà là cô nhi, được một lão già thần bí thu dưỡng, từ nhỏ đã không cha không mẹ rồi.
Lẽ nào là xuyên việt trong truyền thuyết? Còn bản thân mình chính là gặp phải chuyện này?
Vũ Tinh Hà sắp xếp là những tin tức trong đầu, nhớ lại được một chút ký ức còn sót lại. Hắn chợt phát hiện, thì ra trong lúc hắn hôn mê thì linh hồn xuất khiếu, xuyên việt đến dị thế, sau đó nhập vào người một Võ đồng thiếu niên.
Cổ nhân có câu nói "Bùn phải có giun, hoa văn phải nổi bật thì mới tốt", nếu thứ này ở kiếp trước của mình, sợ rằng đã trở thành bảo bối nằm trong Viện bảo tàng rồi.
Tần Tụ thấy hắn cứ nhìn bình trà mãi, cảm thấy đệ đệ hình như có chút thay đổi. Trước đây, đệ đệ trong mắt nàng là một người trầm mặc ít nói, tính cách hài tử có chút cực đoan, hơn nữa lại hướng nội, hay xấu hổ.
Nhưng bây giờ, nhìn ánh mắt, biểu tình của hắn, từ trong ra ngoài đều lộ ra một chút thông minh lanh lẹ, bất luận ngôn từ hay cử chỉ đều tự nhiên, ít đi vài phần câu nệ như trước đây, lại nhiều hơn vài phần tùy tiện.
- Tỷ tỷ… phụ thân không ở nhà à?
Bây giờ trong đầu đã có phần lớn ký ức của Tần Vô Song, biết phụ thân gọi là Tần Liên Sơn, mẫu thân đã không còn tại nhân thế nữa.
- Cha… cha có chút việc phải ra ngoài.
Tần Tụ úp úp mở mở nói.
- Người đi đâu?
Vũ Tinh Hà nghĩ chuyện này có thể liên quan đến hắn.
- Vô Song, ngươi đừng hỏi việc này nữa, an tâm nghỉ dưỡng đi. Tần gia chúng ta thời gian tới còn cần ngươi gánh vác, ngươi không thể lại xảy ra chuyện gì được a.
Tần Tụ khuyên nhủ, chỉ có điều nhìn thần tình của nàng, hiển nhiên cũng rất quan tâm tới chuyện của phụ thân, chỉ là không muốn để đệ đệ lo lắng mà thôi.
- Tỷ, ngươi thành thật nói cho ta biết đi, phụ thân có phải đi Trương gia trong quận La Giang gây sự phải không?
Trương gia, Võ đồng trong gia tộc này chính là người đã đánh chết Tần Vô Song, là một danh gia vọng tộc, thực lực hùng hậu, bối cảnh lại thâm sâu, hàn môn suy bại như Tần gia căn bản không có khả năng chống lại.
- Không phải, cha nói là ra ngoài một chút, nhưng người không có nói là đi đâu…
Tần Tụ nhắc đến phụ thân trong lòng lại càng lo lắng.
Vũ Tinh Hà đứng lên nói:
- Tỷ, ta giờ cũng không chết, tỷ gọi hạ nhân ra ngoài tìm một chút, kiếm ông ta về đi.
Hắn từ ký ức của Tần Vô Song đã biết phụ thân Tần Liên Sơn bề ngoài mặc dù nho nhã, nhưng trong nội tâm lại cực kỳ hiếu thắng, ông ấy đối với gia tộc, đối với con cái trong nhà thì còn quan tâm hơn cả tính mạng của mình.
Ông ấy lần này ra ngoài, nhất định là có ý định… Ngàn vạn lần đừng làm ra chuyện lớn gì thì tốt, Tần gia trang hiện nay suy yếu vô cùng, không chịu nổi sóng gió đâu.
Bất tri bất giác, Vũ Tinh Hà phát hiện bản thân mình không ngờ lại chủ động thay Tần Vô Song gánh vác trán… (thực sự là mình đéo biết chỗ này thiếu cái gì… ai biết chỉ ta với! :D)