Khí Trùng Tinh Hà
Chương 222 : Thủ chiến không trì hoãn
Ngày đăng: 14:59 18/04/20
Đối với kỳ thi đấu bài danh Đệ tử Trung tâm đầu tiên này, Tần Vô Song tự nhiên cũng không hy vọng vừa trong năm tham gia đầu tiên có điều khinh suất gì. Đối thủ ở trước mặt này thực lực của hắn cũng không có gì gọi là mạnh. Hơn nữa có thể nhìn ra được, tuy rằng kẻ này công kích có chút nóng vội gấp gáp nhưng hiển nhiên là một biểu hiện khiếp sợ.
Nói cách khác, đối thủ này có chút sợ hãi với Tần Vô Song.
Dù sao thì Tần Vô Song trong đoạn thời gian này có thể nói là "Hung danh đỉnh đỉnh", nhất là việc giết Tề Thắng Nam và Đệ nhị Võ Thánh của Tây Sở Quốc thì đều đã được truyền lưu rộng rãi ở trong Tinh La Điện, đều khiến cho kẻ khác cho rằng Tần Vô Song là một kẻ tâm địa tàn ác thủ đoạn tàn độc.
Đại thương của gã số 68 này đã tốn mười mấy chiêu, quét thành một đạo đường cong, vừa lúc hình thành một cái hắc động. Độ cong của công kích hướng toàn bộ sự chuẩn xác vào những chỗ yếu hại của Tần Vô Song.
Bất kỳ một thương nào xuất ra, chỉ cần đánh trúng đối thủ. Tất nhiên là đánh trúng mục tiêu vào chỗ yếu hại của đối thủ thì cũng là đã định ra khoảnh khắc thắng bại. Số 68 tuy rằng có chút e sợ đối với Tần Vô Song nhưng khi động thủ thì cũng có chút nghiêm túc.
Chỉ là hắn công kích như vậy, đối với Tần Vô Song mà nói căn bản chẳng là một kỹ xảo gì khó nhìn cả. Sợi roi xà hình trong tay Tần Vô Song đột nhiên rung lên, toàn bộ linh lực cũng đều quán nhập ở trên sợi roi, sợi roi xà hình đột nhiên dựng thẳng lên, trở thành một ngọn trường thương cực dài.
Trái một nhát, phải một nhát, đã đem công kích toàn bộ mười mấy mũi thương hoa của gã số 68 hoàn toàn chặn lại. Linh lực khí tức của mỗi mũi thương hoa kia cũng đều bị sợi roi của Tần Vô Song đánh nát. Lấy linh lực phá linh lực!
Số 68 này âm thầm cả kinh, một đường thương pháp này của hắn được chân truyền của sư phụ, vô cùng lợi hại, chiêu số âm thầm hung ác, công kích kẻ địch khó có thể phòng ngự nhất.
Nếu như đối phương dùng thân pháp kỳ dị tránh thoát thì hắn ngược lại sẽ không cả kinh như thế. Nhưng mà Tần Vô Song này lại có thể dùng sợi roi mềm mại đánh nát từng mũi thương hoa này của hắn. Thủ đoạn này thật không hề đơn giản.
Chỉ có đơn giản một chút thì có thể nhìn ra sự chênh lệch của bản thân đối với đối phương, thực không phải là sự cách biệt bình thường.
Sau khi áp chế đối phương, lại trong khoảng điện quang hỏa thạch như thế, đem công kích của những mũi thương hoa phá vỡ toàn bộ quá nhanh chóng. Bất luận là nhãn lực, hay là thủ đoạn, hay là sự vận dụng của linh lực cùng đã đều tới trạng thái đỉnh cao của Sơ Linh Võ Cảnh. Cấp thủ đoạn này cho dù là đệ tử mạnh nhất của nhất mạch Ngũ Điện chủ thì sợ cũng không thể đấu lại được.
Gã số 68 biết rằng, Tần Vô Song phá vỡ những mũi thương hoa của hắn như vậy chính là muốn hắn biết khó mà lui, chủ động nhận thua.
Nếu như Tần Vô Song lúc đó dùng hết toàn lực thì chỉ sợ ba lần công kích đã có thể đánh rớt hắn xuống võ đài. Dù sao Tần Vô Song lúc trước ở trên lôi đài thi đấu cá cược cũng đã từng sử dụng thủ đoạn này để chiến thắng đối thủ.
Lúc trước ở trên võ đài thi đấu cá cược, tất cả mọi người đều mang mặt nạ. Tần Vô Song ra tay không lưu tình, tự nhiên cũng chẳng cần lo toan điều gì.
Những người đang xem ở dưới đài cũng vậy, trọng tài cũng vậy, sau khi nhìn gã số 68 thua lại là một vẻ mặt cảm giác may mắn, đều là không sao nói nên lời.
Trận thi đấu vòng thứ nhất, Tần Vô Song cũng không phải là kẻ thắng đầu tiên tiến ra ngoài. Rất nhiều ở các cuộc đấu khác, cơ hồ là vừa ra tay thì liền trở về, liền xuất ra sự thắng bại rõ rệt.
Dù sao thì không phải kẻ nào cũng giống như Tần Vô Song vậy, còn lưu lại chút vốn dự phòng, còn có vốn nhiệt tình tham gia. Bọn họ vừa ra tay thì nhất định phải sử dụng hết toàn lực, nếu không, kẻ bị đào thải rất có thể là chính mình.
Cũng bởi vì nguyên nhân như thế, ba mươi mốt trường quyết đấu vòng một cơ hồ là đều dùng toàn lực, nhiệt huyết để đánh nhau trên trường đấu. So sánh như vậy thì ngược lại trận đấu của bọn Tần Vô Song lại khiến cho kẻ khác ít nhiều cũng không có cảm giác ngột ngạt, nặng nề.
Sau khi Tần Vô Song xuống đài, cũng mỉm cười không nói gì, cũng không đi xem các trận đấu khác. Đối với hắn mà nói, sáu mươi bốn gã tuyển thủ của vòng thứ nhất đều không đủ trở thành sự uy hiếp của hắn.
Đối thủ thật sự là những gã tuyển thủ hạt giống, là những tuyển thủ hạt giống mười hạng đầu, thậm chí là mấy kẻ năm hạng đầu.
Đi xuống võ đài, Tần Vô Song đã nhìn thấy nụ cười của Chu Phù tiến lên đón tiếp:
- Vô Song sư đệ, chúc mừng ngươi.
- Sư tỷ, hôm nay không có trận đấu của tỷ, sao tỷ cũng có mặt?
- Hắc hắc, ta là Đại sư tỷ, đương nhiên là phải quan tâm đến thành tích của sư đệ các ngươi một chút. Vòng đấu tiếp theo, bao gồm cả ngươi, chúng ta có bảy vị sư đệ tham gia quyết đấu. Trước mắt, tính cả ngươi thì đã có bốn kẻ qua cửa ải này rồi. Có kẻ bất hạnh gặp phải cao thủ, đã bị đào thải. Còn có hai vị sư đệ, vấn đề coi như là không lớn.
Nhìn ra được, trong khẩu khí của Chu Phù vẫn là tràn ngập niềm vui sướng.
Trong mười ba gã đệ tử có mười hai gã tiến vào trước sáu mươi bốn hạng đầu. Phần thành tích này quả thật cũng không tồi!