Khí Trùng Tinh Hà
Chương 23 : Khảo nghiệm Võ Đồng
Ngày đăng: 14:56 18/04/20
Sáng sớm, Tần Liên Sơn mang theo một tử một nữ hướng Đại quảng trường La Giang xuất phát. Hôm nay là ngày Khảo nghiệm Võ Đồng bắt đầu, Tần Tụ có vẻ kích động.
Tần Liên Sơn tuy rằng cố gắng ra vẻ bình ổn nhưng nội tâm kích động dĩ nhiên không qua được mắt Tần Vô Song
Đây là gia đình a! Người trong nhà bước ra đường, bọn họ cũng tràn ngập lo lắng quan tâm cùng trân trọng, chờ mong cùng chúc phúc!
Vì để phụ thân cùng tỷ tỷ vui vẻ, trận này cũng nên ra chút thành tích, Tần Vô Song âm thầm hạ quyết định. Không lộ diện thì thôi, một khi lộ diện thì phải kinh người.
Tần Vô Song tính chân chính lên tiếng một phen, đem xu thế suy tàn của Tần gia gột rửa, lấy lại thanh thế.
Đi vào cửa quảng trường đã thấy rất nhiều người tụ tập. Theo quy định là người đi theo không được vào cùng.
Võ đồng chờ xếp hàng dài trước cửa. Tần Vô Song quét một vòng, liền phát hiện không ít gương mặt quen thuộc.
- Tần Liên Sơn, nhi tử của ngươi đến xem náo nhiệt à?
Đồng hương trấn Đông Lâm, Ngưu chưởng quỹ tiệm bán thuốc cố gắng vác cái bụng Phật Di Lặc lung lay lúc lắc đi tới, khẩu khí có phần trêu tức.
Hắn lần này dẫn con thứ hai Ngưu Đấu tới tham gia Khảo nghiệm Võ Đồng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ngưu Đấu vài năm không gặp Tần Vô Song, nay gặp lại thấy Tần Vô Song bộ dạng mặt mày thanh tú, so với mình còn đẹp hơn, mới hướng Tần Vô Song so nắm tay, giọng mỉa mai nói:
- Tần Vô Song, lần này là định kiếm chác tư cách Võ đồng Nhất đẳng hay là Nhị đẳng a?
Tần Vô Song không để ý, cười mỉm nói chuyện phiếm với tỷ tỷ, không đếm xỉa gì đến Ngưu Đấu.
- Hừ, tiểu tử, tốt nhất đừng đụng phải ta!
Ngưu Đấu mất mặt, mắng.
- Hắc hắc…
Tần Vô Song ngay cả khóe miệng cũng chẳng muốn động một chút, không muốn lãng phí nước miếng trên loại người như thế.
Trương Mậu Thụy nhìn bóng Tần gia xa xa, cười làm lành nói:
- Hứa lão gia, ý đồ tiểu tử Tần gia không rõ ràng lắm, điều hắn nói, không thể nào tin.
Hứa Tam Lập lạnh nhạt nói:
- Có thể tin hay không thể tin, cũng vậy thôi. Hứa mỗ ta đã muốn ăn miếng thịt này, Tần gia buông tay được, là phúc khí của bọn hắn, không buông tay, là không biết điều.
Hứa Tam Lập xưng bá ở quận La Giang, hắn để ý Tần gia, Tần gia quả thật chỉ có thể chờ bị cắn.
Trương gia của Trương Mậu Thụy muốn đoạt cái danh ngạch hàn môn của Tần gia. Nhìn lập trường kiên định của Hứa gia, Trương gia sợ là không còn chút hy vọng nào nữa.
Nhớ tới ba bốn ngàn mẫu ruộng màu mỡ của Tần gia, Trương Mậu Thụy tim đập nhanh lên, trống ngực liền kịch liệt gia tốc. Hắn mơ ước ruộng đất màu mỡ, cũng không phải một ngày hai ngày a. Thế lực mạnh nhất ở quận La Giang, trừ bỏ Đạt Hề thế gia luôn luôn trung lập, sẽ là Tam Đại Hào Môn mà Hứa gia chính là hào môn cầm đầu.
Đạt Hề thế gia cao cao tại thượng, thế lực cao hơn quan phủ quận La Giang, đương nhiên sẽ không tham dự mấy cái tranh cãi vụn vặt. Một khi Hứa gia đã muốn, ở quận La Giang này còn có ai tranh được?
Ngẫm lại Trương gia đã vì Hứa gia xung phong xông vào trận địa, ngay cả tính mạng của con cũng mất, kết quả là Hứa gia một ngụm nuốt hết, hắn có điểm không thoải mái. Nhất là nghĩ đến đứa con đã chết, lại càng không thoải mái.
Nhưng Trương Mậu Thụy chỉ là Tộc trưởng vọng tộc mà thôi. Vọng tộc như hắn, cả quận La Giang chừng tám nhà. Trên danh nghĩa tuy rằng so với hào môn chỉ kém một bậc, nhưng mà địa vị thì lại kém hơn không ít. Nói trắng ra, Hứa gia tùy tiện phái ra một cao thủ cũng có thể tiêu diệt cả nhà Trương Mậu Thụy!
Trương Mậu Thụy không phục, lại không có biện pháp nào. Trong lòng không có chút vui vẻ. Thật là xui xẻo, chưa ăn được thịt dê, ngược lại rước lấy một thân oán hận.
Trong bụng một cổ tà hỏa, tự nhiên toàn bộ tính hết lên trên đầu Tần gia. Ở trong lòng nghiến răng:
- Tần Liên Sơn a Tần Liên Sơn, lão tử cho dù không lấy được điền sản của ngươi, cũng nhất định phải giết phụ tử ngươi, dâm loạn con gái ngươi!