Khí Trùng Tinh Hà

Chương 230 : Chiêu thức nghịch thiên

Ngày đăng: 15:00 18/04/20


Triệu Mục Chi bề ngoài mang hình dáng thư sinh nho nhã yếu đuối, nhưng tâm tính hắn cũng vậy, thủ đoạn của hắn cũng vậy, đều không phải là phong cách nhu nhược như ở bên ngoài.

Cả người đứng yên trên Diễn võ đài, vẻ mặt tự nhiên phóng khoáng, trong khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười nghiền ngẫm, sắc mặt mang theo vài phần ngang ngạnh. Triệu Mục Chi này, thực lực ở trong thế hệ trẻ tuổi của Tinh La Điện không có cách gì có thể bài danh đệ nhất, nhưng vẫn luôn là một trong ba đệ tử đứng đầu.

Nhưng nếu luận về vẻ tự nhiên phóng khoáng, địa vị ở trong lòng của các nữ đệ tử, ngay cả Đại sư huynh Vi Dực cũng phải chịu lép vế. Bởi vì trên người Triệu Mục Chi có một loại khí chất vô cùng hấp dẫn các nữ đệ tử, đó chính là sự phong cách bề ngoài.

Loại khí chất nam nhân như vậy là một thứ vô cùng hấp dẫn nữ nhi. Thần thái của Triệu Mục Chi lúc này đều khiến cho tất cả các nữ đệ tử của Tinh La Điện mỗi khi nhìn thấy, kẻ nào cũng đều ngây ngẩn cả người.

Tần Vô Song mỉm cười thấy cảnh tượng này, không thể không thừa nhận, nếu Triệu Mục Chi Triệu sư huynh đi tham gia tuyển nam khôi thì quả thật đúng là rất có tiền đồ. Chỉ là đây là trên Diễn võ đài, một bộ dáng này của hắn, lại khiến cho Tần Vô Song có một loại cảm giác muốn nôn mửa.

Sợi roi xà hình của Tần Vô Song không có cái gì gọi là đột phá mới, lúc trước ở trên lôi đài thi đấu cá cược cũng đã bị Triệu Mục Chi nhìn qua một lần, hiển nhiên không cần phải xuất ra vội.

Lần này, hắn quyết định sử dụng kiếm, dùng Tử Dương Kiếm, thi triển Độc Cô Cửu Kiếm, dùng kiếm ý vô cùng biến hóa trong Độc Cô Cửu Kiếm cùng đọ sức với Triệu Mục Chi, lại thừa dịp thi triển Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm cùng với Bắc Minh Đại Pháp để tập kích bất ngờ.

Trên mặt Triệu Mục Chi mỉm cười, đột nhiên càng thêm kỳ dị. Liền vào lúc này, chỉ thấy Triệu Mục Chi tay áo vừa vung, hai bên cánh tay không biết từ lúc nào đã hiện ra một đôi phán quan bút ở hai bên.

Phán quan bút này về mặt chất liệu thì giống hệt như một cây trường thương, trên ngòi bút sắc nhọn vô cùng, ánh mặt trời chiếu xuống, tản mát ra đạo quang mang màu bạc, có chút cảm giác thi vị xinh xắn.

Loại vũ khí này tự nhiên là loại vũ khí vô cùng có quy tắc, cùng với mấy loại đao, kiếm, thương mà so sánh thì vô cùng kỳ dị. Tần Vô Song thấy Triệu Mục Chi này xuất ra đôi bút phán quan này liền biết kẻ này rất không đơn giản.

Triệu Mục Chi mua cặp phán quan bút bước tới trước một bước, thân thể đột nhiên hướng phía trước vọt tới, dường như căn bản là không hề có dùng lực, bị một luồng lực lượng túm quẳng về phía trước, đột nhiên tiến tới, tốc độ nhanh vô cùng.

Phiêu diêu lơ lửng nhẹ nhàng, giống như một trận gió vậy, che tới trước mặt Tần Vô Song. Hai bàn tay chỉ thoáng đâm ra một chút, phán quan bút đã tấn công ra bảy tám đường. Mỗi một đường đều là thẳng tới những yếu huyệt quanh thân của Tần Vô Song.

Chiêu thức của phán quan bút này dùng nhiều là đâm. Mấy cái công kích này lực thương tổn rất lớn, kình lực xuyên thấu qua ngòi bút của phán quan bút, đâm vào hư không, xuy xuy rung động.
- Hãy nếm một kiếm của ta!

Xuy!

Thiếu Thương Kiếm đã được chuẩn bị từ rất lâu nhất thời phóng lên mà ra, giống như một đầu yêu thú đã bị chèn ép quá lâu, giờ có đường thoát mở, lập tức hướng tới Triệu Mục Chi mà vọt tới. Triệu Mục Chi cả kinh, vội vàng lui về phía sau.

Tần Vô Song há lại có thể để hắn lùi ra sau, tay phải cùng xuất, thế nhưng đồng thời lại thi triển hai loại kiếm khí hoàn toàn bất đồng, không hề ngưng trệ, như mây bay nước chảy, đã phong tỏa toàn bộ đường lui của Triệu Mục Chi.

Triệu Mục Chi chết lặng người, giương mắt mà nhìn. Hai tay của một người cùng chịu sự khống chế của một đầu óc. Tên Tần Vô Song này chẳng lẽ có hai cái đầu óc, lại có thể cũng lúc phân hay tay, cùng lúc sử dụng hai loại kiếm ý bất đồng mà công kích?

Hắn lại không biết, Tần Vô Song vì để luyện tập môn tài nghệ này, kiếp trước không biết đã phải tiến hành huấn luyện không biết bao nhiêu lần, chính là cảnh giới nhất tâm nhị dụng.

Loại võ kỹ thần diệu bậc này lập tức khiến cho những vị Điện chủ quan chiến ở trên đài đều chết lặng, trừng mắt há hốc mồm mà nhìn. Đều dồn dập phát ra âm thanh nghi vấn:

- Đây là thủ đoạn gì? Lão Nhị, đây là ngươi dạy hắn sao?

Truân Trung Trì thở dài:

- Loại thủ đoạn này, ta cũng là lần đầu tiên được chiêm ngưỡng, sao có thể dạy hắn được?