Khí Trùng Tinh Hà
Chương 253 :
Ngày đăng: 15:00 18/04/20
Hồi trước Tôn Vô Mi và Ba Lập Minh cùng đến Đại Ngô Quốc viện trợ, lại bị Tần Vô Song chặn giữa đường, hắn rất quen thuộc với giọng nói của Tần Vô Song. Nghe thấy giọng hắn, Tôn Vô Mi thật ra đã có chút phán đoán, nhưng gương mặt thật sự khác quá nhiều nên hắn không dám nhận định.
Nghe Tần Vô Song hỏi như vậy thì hắn càng khẳng định hơn. Sau khi nghe câu trả lời khẳng định của Chu Phù thì Tôn Vô Mi không còn nghi ngờ gì nữa, bèn tiến lên trước hành lễ:
- Tần đại nhân, thật không ngờ được gặp lại Tần đại nhân ở đây!
Tần Vô Song thở dài:
- Thế sự vô thường, lúc trước ngươi và Ba Lập Minh đồng hành, mà giờ lại âm dương cách biệt. Tôn Vô Mi, ngươi đến nhìn xem có biết thi thể này là ai hay không?
Tôn Vô Mi tiến lên nhìn một lúc lắc đầu:
- Kẻ này nhìn lạ, Tôn mỗ không quen.
- Ngươi suy đoán kẻ tàn sát dân chúng vô tội ở trấn Tử Vân đến từ đâu?
Tần Vô Song trầm ngâm hỏi.
- Không nghi ngờ gì, chắc chắn là hành vi của Đế quốc Thiên Trì. Bích Phù Sơn này luôn là miếng mỡ béo bở mà Đế quốc Thiên Trì nhăm nhe. Tuy phần lớn lãnh địa nằm trong lãnh thổ Đế quốc Đại La ta, nhưng dã tâm của Đế quốc Thiên Trì đối với Bích Phù Sơn không phải chỉ một hai ngày. Nhiều người đi hái thuốc của Ba Thục Quốc thường bị tập kích trong núi, mất tích một cách kỳ lạ. Có tin tình báo cho thấy có lẽ Đế quốc Thiên Trì có đóng quân doanh ở sâu trong Bích Phù Sơn.
Tôn Vô Mi khẽ thở dài:
- Trước đây, việc ở Bích Phù Sơn luôn do Võ Thánh Ba Lập Minh chủ trì, ta rất ít khi hỏi đến. Không ngờ lần này lại xảy ra vụ huyết án vô nhân đạo này. Chư vị tôn sứ, Ba Thục Quốc ta trước nay luôn trung thành với Đế quốc Đại La, bảo vệ hoàn chỉnh lãnh thổ. Chuyện này xin chư vị sứ giả làm chủ cho Ba Thục Quốc chúng ta, cho Võ Thánh Ba Lập Minh!
- Đây chính là kẻ giết Ba Lập Minh, hiện nay hắn đã chết. Nhưng kẻ tàn sát trấn Tử Vân thì chưa rõ hung thủ. Do đó mà bọn ta quyết định vào sâu trong núi điều tra.
Nghe Tần Vô Song nói vậy, Tôn Vô Mi lấy ra một tấm bản đồ:
- Tần đại nhân, đây là bản đồ mà Ba Lập Minh đưa cho ta, là bản đồ của Bích Phù Sơn. Trên đó, đánh dấu đỏ là nơi mà Ba Lập Minh cảm thấy nghi ngờ. Nếu Đế quốc Thiên Trì có quân doanh thì chắc chắn nằm ở ba nơi này…
Tôn Vô Mi nghe Tần Vô Song nói vậy đương nhiên vô cùng cảm kích. Có lời hứa đó của Tần Vô Song, Ba Thục Quốc cũng không cần phải nơm nớp lo sợ cho vận mệnh của mình nữa.
- Được, Tần đại nhân!
Tôn Vô Mi không dám làm trái lại ý của Tần Vô Song. Quan hệ của hắn và Tần Vô Song lúc này không phải loại nói chuyện bình đẳng như trước đây ở Đại Ngô Quốc nữa.
Sự ứng biến của Tôn Vô Mi về phương diện này cũng rất tốt, hắn đã kịp thời điều chỉnh vị trí của mình, điều chỉnh tâm thái để đáp lại lời dặn dò của Tần Vô Song.
Sau khi người của Ba Thục Quốc rút đi, Tần Vô Song dặn tiếp:
- Tất cả mọi người nghỉ ngơi lấy tinh thần, dưỡng sức. Tám người các huynh, mỗi đội hai người, ta một mình. Cứ hai giờ lại đổi một đội canh gác. Những người khác nghỉ ngơi, chuẩn bị cho chiến đấu!
Hiệu lệnh được phát ra, không một ai dám không phục tùng.
Ba ngày rất nhanh đã qua, hàng ngày Tần Vô Song đều nhìn về Bích Phù Sơn, ngọn núi lớn như đang chìm vào giấc ngủ, không có chút âm thanh gì vọng lại. Còn hai ngày nữa, Tần Vô Song tin là Vi Dực sư huynh nhất định sẽ thuận lợi trở về.
Nhưng khi đến ngày thứ năm Vi Dực vẫn không có chút tin tức gì. Điều này khiến các đệ tử ít nhiều có cảm giác bất an. Đến chiều tối là năm ngày đã qua, theo giao hẹn của Vi Dực thì thời hạn năm ngày đã sắp qua rồi.
Nếu không quay lại có phải có nghĩa là Vi Dực sư huynh đã xảy ra chuyện gì? Huynh ấy từng nói, nếu năm ngày không quay lại thì mọi người hãy chuẩn bị tâm lý. Sau buổi trưa, lại gần hơn với chiều tối. Trong lòng tuy sốt ruột nhưng Tần Vô Song không biểu hiện ra mà động viên mọi người bình tĩnh, không nên hốt hoảng.
Nhưng ba đệ tử của nhất mạch Đại Điện chủ lại không thể bình tĩnh được, đã mấy lần kêu gào đòi xông vào núi tìm Vi Dực sư huynh, không khí lại càng thêm căng thẳng.