Khí Trùng Tinh Hà
Chương 270 : Vạn lý độc hành
Ngày đăng: 15:00 18/04/20
Bên trong Vương phủ tỏ ra rất bình tĩnh, họ nói với bên ngoài rằng, một khi còn chưa nhìn thấy thi thể của Tần Vô Song thì không thừa nhận Tần Vô Song đã chết. Vì thế tuyệt đối không chấp nhận bất kỳ người khách nào đến để đưa tiễn, cúng bái, đồng thời kêu gọi dân chúng Bách Việt Quốc không nên quá mức bi thương.
Nếu Thiên Tứ Vương Phủ đã nói vậy thì các Đại thế lực ở Bách Việt Quốc định đến viếng cũng chỉ đành dừng bước.
Từ khi vào xuân, công cuộc xây dựng Thiên Tứ Vương Phủ vẫn rất náo nhiệt, đặc biệt là xây dựng phía bên trong Vương phủ.
Bên trong Vương phủ hoàn toàn được xây dựng theo ý kiến của Tần Vô Song. Khu vực gần dưới chân núi Đại Thương Sơn được quy hoạch vào khu chăn nuôi săn bắn của Vương phủ. Vùng này cây cỏ tốt tươi, thích hợp cho chăn nuôi gia súc như ngựa. Như vậy đã hoàn toàn quy hoạch cửa vào bên trong.
Còn thông đạo nối từ khu trung tâm Vương phủ đến đây đương nhiên là do những người tâm phúc nhất của Vương phủ làm, tuyệt đối không cho người không phải tâm phúc tham gia.
Cứ thế ba tháng trôi qua, quy mô của Thiên Tứ Vương Phủ mở rộng, lớn hơn Tần gia trang trước đây phải đến mười lần.
Trừ Tần Liên Sơn, cũng chỉ có hai vợ chồng Đạt Hề Minh và Tần Tụ là biết Tần Vô Song chưa chết. Trong ba tháng này, Tần Vô Song ngoài việc giám sát công việc thi công Vương phủ ra thì cũng chỉ tiến hành tu luyện.
Từ sau khi ngộ ra Băng Kiếm Khí ở trong sơn động, Tần Vô Song cảm thấy vô cùng phấn chấn, hàng ngày ở trong sơn động nhìn băng tuyết tan chảy trên vách núi cheo leo. Rồi mùa xuân đến, trong lòng cảm thấy thật yên bình.
Sau những lời sư phụ nói, Tần Vô Song đã có được mục tiêu mới, phương hướng mới, động lực mới trên phương diện tu luyện võ đạo. Hư Võ Cảnh, một Hư Võ Cảnh cường giả yếu nhất vẫn có thể nhẹ nhàng giết chết một Linh Võ Đại viên mãn mạnh nhất! Điều này khiến cho tim của Tần Vô Song đập thình thịch, đầy mong chờ về tương lai. Chớp mắt, năm tháng lại trôi đi nhanh như thoi đưa.
Cuộc chiến nước miếng giữa Đế quốc Đại La và Đế quốc Thiên Trì cũng dần ngừng lại. Hai bên thầm lập lời thề độc phải khiến đối phương thua thảm hại trong cuộc Đại hội So tài Đông Tam quốc!
Đế quốc Thiên Trì tổn thất nhiều Trưởng lão như vậy, đương nhiên là càng giận dữ hơn, cộng thêm có con bài tẩy chưa lật nên rất tự tin sẽ đánh bại được Đế quốc Đại La. Chúng không có lý do gì lại không nhân cơ hội này dạy cho Đế quốc Đại La một bài học. Tần Vô Song tính nhẩm, cũng chỉ còn một tháng nửa là đến cuộc thi đấu rồi.
Năm tháng nay, hàng ngày Tần Vô Song đều tu luyện ở sơn động trên Đại Thương Sơn, cảm nhận khí tức linh lực không hề thua kém Sơn mạch Lăng Tiêu của Tinh La Điện.
- Đại Thương Sơn này, quả nhiên có điều đặc biệt. Vị tiền bối đặt ra Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận chắc chắn đã nhìn ra được linh lực của nơi này mới xếp nó thành Đệ nhị hoàn của Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận.
Tần Vô Song lại nhìn con Tử Điện Phần Diệm Thú lại càng có cảm giác mong chờ hơn.
Nhưng đã là du ngoạn thì đương nhiên Tần Vô Song sẽ không cố tình vòng qua, mà đi tiếp để làm phong phú những điều mắt thấy tai nghe. Khi đến mỗi thành phố hắn đều tìm hiểu phong tục tập quán và những điều hay lạ ở mỗi nơi.
Trời dần về tối, Tần Vô Song đang ngồi một mình trên tửu lầu nào đó của đô thành Ngân Diệp Quốc, dựa cửa sổ ngắm vầng tịch dương.
- Ba Đế quốc Trung phẩm ở phía Đông cứ như đã giao hẹn vậy, ngay cả Cao Linh võ giả cũng có cùng số lượng. E là chính vì thế mà các bên mới khống chế được lẫn nhau, không ai dám tùy tiện khiêu chiến, không ai dám quá ngang ngược. Nếu không phải vì thế, trận chiến ở Bích Phù Sơn, sợ là Đế quốc Thiên Trì và Đế quốc Đại La đã dùng khí giới nói chuyện rồi…
Khi Tần Vô Song đang xuất thần thì bỗng sau lưng vang lên tràng cười sảng khoái:
- Các hạ, sao lại ngồi một mình thế này, thật là vô vị! Chi bằng mời tiểu sinh uống vài ly?
Tần Vô Song ngoảnh lại thì thấy một gã giang hồ thuật sĩ ăn mặc lôi thôi, tay cầm tấm bảng có bốn chữ "Bố Y Thần Toán". Kẻ này nhìn một cái là biết là loại giang hồ thuật sĩ giảo hoạt, nhưng thần tình lại sáng sủa, khiến cho người ta cảm giác là giang hồ cao nhân.
Kẻ đó ngồi xuống trước mặt Tần Vô Song một cách tự nhiên, nhìn hũ rượu của Tần Vô Song, ực ực dốc rượu uống, quệt miệng nói:
- Rượu ngon!
- Nếu ngon thì mời tự nhiên.
Tần Vô Song cũng không có ác cảm với người đối diện, chỉ nhìn hờ hững nói.
Tên thuật sĩ nghe vậy cười ha ha, rồi không khách khí rót đầy một chén uống cạn. Rồi lại rót liên tiếp ba chén, sau đó mới chép miệng, vuốt ria quan sát Tần Vô Song.
- Vị nhân huynh này, uống của huynh ba chén, có vài câu không biết ta có nên nói không?