Khí Trùng Tinh Hà
Chương 288 :
Ngày đăng: 15:01 18/04/20
Những kẻ đứng đầu Thiên Cơ Tông sắc mặt trở nên tối sầm, rõ ràng là chúng đã biết được chuyện xảy ở Bích Phù Sơn, bên mình lại bị Tinh La Điện chơi một vố.
Tinh La Điện nói với bên ngoài là mất đi một Đệ tử Trung tâm cấp bậc Tiên Thiên, không phải chính là Tần Vô Song sao? Giờ sao Tần Vô Song lại đường hoàng đến tham gia thi đấu vậy?
Cao Nhạc chế giễu:
- Trác Đại Điện chủ, Tinh La Điện các ngươi có thể nói là tính mưu đã lâu rồi nhỉ, nói người sống thành người chết là để che tai mắt của Thiên Cơ Tông ta sao?
Trác Bất Đàn cũng dở khóc dở cười nhưng không thể giải thích, chỉ đành nói:
- Dụng binh mà, không dùng kế không được, ha ha…
Cao Nhạc nổi giận đùng đùng:
- Các ngươi giở trò không liên quan gì đến Thiên Cơ Tông ta. Người không chết nhưng Tinh La Điện các ngươi lại gây rối suốt với Đế quốc Thiên Trì chúng ta. Rõ ràng là đục nước béo cò, vừa ăn cướp vừa la làng!
Trác Bất Đàn lắc đầu:
- Đâu có, Đế quốc Đại La chúng ta bảo vệ Bích Phù Sơn là lẽ đương nhiên, đấy là thực hiện nhiệm vụ của một nước chủ quyền. Nhưng thế lực không có chủ quyền của Bích Phù Sơn lại âm thầm bày trò bên trong mới là cướp thật sự phải không? Nếu không cần gì phải lén lén lút lút, kết quả lại là xôi hỏng bỏng không?
- Hồ ngôn loạn ngữ!
Cao Nhạc phản bác:
- Một nửa Bích Phù Sơn là của Đế quốc Thiên Trì chúng ta, ai nấy đều biết. Từ khi nào mà thành của riêng của Đế quốc Đại La các ngươi vậy?
- Chỉ mong là lần này có thể lôi kéo quan hệ với Đế quốc Xích Long. Nếu thế, dù thành tích không lý tưởng vẫn có thể vượt biển. Vô Tận Đông Hải, khám phá cùng hai nước kia là khám phá, khám phá cùng Đế quốc Xích Long cũng là khám phá… Nếu có thể kéo Đế quốc Xích Long lên thuyền lớn đi khám phá Vô Tận Đông Hải thì còn phải để tâm suy nghĩ của hai nước kia sao?
Cao Nhạc bắt đầu nhẩm tính kế hoạch.
Trác Bất Đàn luôn lạnh lùng quan sát Cao Nhã, thấy biểu hiện đó của Cao Nhã, khóe mắt thỉnh thoảng lại giật giật. Tuy không biết hắn rốt cuộc có ý đồ gì nhưng không thể không đề phòng.
Đại Long đầu Long Môn của Long Hổ Môn, Thời Thừa Long lúc này cũng đang quan sát Cao Nhã, trong lòng cũng có đề phòng. Ngầm trao đổi ánh mắt với Trác Bất Đàn, hai bên đều hiểu ý nhau. Ở Đế quốc Thiên Trì, những người khách như họ không thể có chút nào lơ là.
Sau khi mọi chuyện đã thương nghị sau, các tuyển thủ tạm thời giải tán. Ba người đứng đầu ba đại Đế quốc thì chọn bãi đấu rộng ba trăm dặm.
Sau khi chọn xong, tuyển thủ có hai ngày để thích ứng. Điều này cũng là để công bằng, không cho Thiên Cơ Tông có lợi thế về "địa lợi". Có hai ngày thích ứng, dù là tuyển thủ Đế quốc Đại La hay Đế quốc Đan Dương cũng không thấy xa lạ với bãi đấu nữa. Sau khi thích ứng, ba người đứng đầu ba nước bắt đầu chôn giấu ngọc bài. Địa điểm chôn giấu cũng là ngẫu nhiên, để tránh việc Thiên Cơ Tông giao ước trước với môn hạ đệ tử.
Sau khi đã xong việc chôn ngọc bài, ba người đứng đầu này không được rời khỏi đây nửa bước, phải khi nào vòng một kết thúc mới được rời đi. Như thế sẽ ngăn chặn được việc tiết lộ tin tức ra ngoài. Mọi sự đã sẵn sàng, chỉ chờ gió đông nữa thôi.
Mùng bảy tháng bảy, vòng thi đầu tiên, chính thức bắt đầu.
Tất cả bốn mươi tám tuyển thủ được phân ra bốn mươi tám nơi trong bãi đấu ba trăm dặm. Ba trăm dặm, nói rộng cũng không phải rộng lắm, nhưng bốn mươi tám người vào đó thì cũng chỉ như bốn mươi tám viên đá ném xuống sông vậy, không có cảm giác chật chội.
Tần Vô Song rất bình tĩnh, hít sâu một hơi, hắn biết cuộc chiến mới bắt đầu rồi. Nhưng lần này không phải cuộc tranh giành giữa các môn hộ mà là cuộc chiến vì quốc gia, vì tông môn, vì sự sinh tồn và địa vị của Đế quốc Đại La.