Khí Trùng Tinh Hà

Chương 292 :

Ngày đăng: 15:01 18/04/20


Cao Nhạc thầm tức tối, sao hắn không nhìn ra cơ chứ? Tuy mỗi nước đều có tám người vào vòng trong, nhưng rõ ràng là cơ hội giành được Quán quân của Long Hổ Môn và Tinh La Điện lớn hơn Thiên Cơ Tông hắn.

Thời Thừa Long nói khích hắn như vậy rõ ràng là rất có tự tin vào Long Hổ Môn của hắn sẽ thắng nên mới khẳng khái hào phóng để Cao Nhạc không thể cược quá ít.

Trác Bất Đàn vốn định lên tiếng, nhưng Thời Thừa Long đã nói thế thì không cần nói nữa. Nghe khẩu khí đó, có vẻ như Thời Thừa Long chắc chắn sẽ thắng. Dù sao thành tích trước kia của Tinh La Điện trong các lần thi đấu tổ chức ở Đế quốc Thiên Trì đều không tốt, nếu giờ chủ động thái quá thì sẽ là gượng gạo. Ngọn lửa này vẫn nên nhường cho Long Hổ Môn đốt thì hợp lý hơn.

Đương nhiên Cao Nhạc sẽ không mắc lừa, hắn cười nhạt:

- Thiên Cơ Tông chúng ta là chủ nhà, trước nay chủ trương dĩ hòa vi quý. Cuộc đánh cược này chỉ là trò chơi mang tính tượng trưng. Nếu quá tính toán thì ngược lại đánh mất tính giao lưu giữa ba nước. Phải biết là hữu nghị đệ nhất, thi đấu đệ nhị chứ!

Sau đó dường như sợ kẻ khác cướp lời, hắn nhấn mạnh tiếp:

- Thiên Cơ Tông chúng ta lần này tổ chức thi đấu giao lưu cũng không muốn mang tiếng chủ nhà ép buộc khách. Chi bằng cá cược lần này tùy ý cũng được. Quan trọng là bồi dưỡng cho thế hệ trẻ, cược gì chỉ đem ra những thứ nhị lưu thôi. Chắc chư vị cũng không có ý kiến gì đúng không?

Trác Bất Đàn cười thầm, trước nay Cao Nhạc luôn là một con bạc có máu mặt, vô cùng để tâm đến đồ đánh cược. Nhưng lần này lại đổi một gương mặt khác thế này rõ ràng là có phần lo sợ rồi.

Trác Bất Đàn biết Thời Thừa Long nhất định sẽ không đồng ý, bèn giả vờ nói:

- Lời của Cao Tông chủ cũng rất có lý. Thời Đại Long đầu thấy sao?

Thời Thừa Long thấy Trác Bất Đàn nói như vậy lại càng mừng. Xem ra nội bộ hai nước này lại đùn đẩy nhau, sĩ khí không đủ, như vậy thì Long Hổ Môn càng phải thừa thắng xông lên.

Hắn cười hắc hắc:

- Đánh cược quá ít thì mất đi cái thú vị. Nếu mọi người đã kín kẽ như vậy thì chi bằng lần này để Thời mỗ bắt đầu, xem mọi người có đồng ý hay không, vậy được chứ?

Nói rồi hắn vẫy tay, thủ hạ Long Hổ Môn đem ra bốn cái mâm.
- Đầu xuôi thì đuôi lọt. Các đệ tử, các con thi đầu tiên có áp lực gì không?

- Không có!

Các đệ tử Long Hổ Môn ai nấy cũng tự tin đầy mình.

Tần Vô Song thầm quan sát thì thấy hai người mạnh nhất của Long Hổ Môn đều là cường giả Trung Linh võ giả. Hắn cũng đã hiểu ra trong cuộc thi này Thiên Cơ Tông đã quyết định mình là vai phụ, chủ nhà đã thành vai phụ vậy thì việc tranh giành Quán quân giờ chỉ diễn ra giữa Long Hổ Môn và Tinh La Điện mà thôi.

Khi Tần Vô Song đang quan sát thì bỗng cảm thấy từ phía bên cạnh có ánh mắt đang nhìn hắn. Liếc sang nhìn thì thấy từ bên Thiên Cơ Tông, ánh mắt lạnh lẽo đó là của một thanh niên cao lớn như chim hạc đứng giữa bầy gà. Hắn mặc chiếc áo bào trắng, chính là Lạc Quy Vân!

Tần Vô Song không hề tránh né mà nhìn thẳng vào ánh mắt của Lạc Quy Vân, Tần Vô Song muốn biết kẻ ám toán mình ở vách núi có phải hắn không.

Lạc Quy Vân vẻ mặt sâu xa khó hiểu, khóe miệng là một nụ cười kỳ quái, Tần Vô Song không thể hiểu hắn đang nghĩ gì, nhưng có thể khẳng định: Hắn, là một kình địch!

Tần Vô Song quan sát một lúc, thì thấy quả nhiên cảnh giới của hắn còn cao hơn cả Vi Dực sư huynh. Xem ra Thiên Cơ Tông cũng có chút bản lĩnh thật. Nghĩ lại quả thật thấy có phần may mắn, nếu Quỷ Đồng Tử không chết thì Tinh La Điện rất khó có thể tạo được bước đột phá gì.

Trong lúc Tần Vô Song đang suy nghĩ thì bên Long Hổ Môn đã sắp xếp xong thứ tự. Tuyển thủ đầu tiên đã xuất phát chạy về mục tiêu cách đó ba trăm dặm. Đồng thời, Tinh La Điện, Thiên Cơ Tông và Long Hổ Môn đều phái người đi kiểm tra để tránh xảy ra sai sót.

Phàm những người lên Tiên Thiên cảnh giới đều có thể thoải mái đi nghìn dặm trong ngày. Vì thế sáu trăm dặm thực ra không thể coi là thử thách gian nan. Khó là ở chỗ tìm kiếm con Chiến linh thú Sơ cấp kia. Thử thách là ở thời gian mỗi người tìm kiếm con linh thú đó, khi giết nó thì phải hao phí mất bao nhiêu linh lực, liệu còn sức mà đi hết ba trăm dặm đường trở về hay không.

Tám tuyển thủ Tinh La Điện bắt đầu nói chuyện trao đổi kinh nghiệm.