Khí Trùng Tinh Hà

Chương 295 : Thiên Canh Bắc Đẩu Trận

Ngày đăng: 15:01 18/04/20


Giai đoạn một của vòng trong có tất cả hai hạng mục. Sau hạng mục thứ nhất, Tinh La Điện tạm thời dẫn đầu, hơn nữa chỉ một nội dung này thôi, ưu thế dẫn đầu này đã rất rõ ràng.

Thiên Cơ Tông rõ ràng đã nhận thức được rằng, Đại hội So tài Đông Tam quốc lần này, bất luận thế nào thì chúng cũng chỉ là chưa thi đã biết trượt, không có cơ hội gì nữa mà thôi. Nhưng dù vậy thì cũng chẳng còn đường lui nữa, chỉ còn cách cứ liều mình tiến tiếp. Thua trong thi đấu là chuyện nhỏ, bỏ cuộc thì sẽ mất thể diện, mất sự uy nghiêm của Thiên Cơ Tông, lúc đó mới là chuyện lớn!

Trên dưới Long Hổ Môn ai nấy cũng đều rất căng thẳng. Chúng cũng biết, kình địch lần này không phải chủ nhà Thiên Cơ Tông mà là kẻ tẩm ngẩm tầm ngầm Tinh La Điện kia.

Sau khi có mục tiêu, các đệ tử Long Hổ Môn đều bẻ tay răng rắc, chuẩn bị chiến một trận lớn với Tinh La Điện. Tuy tạm thời kém Tinh La Điện ba mươi điểm nhưng chúng không hề nản lòng mà vẫn cảm thấy hi vọng vẫn còn rất lớn. Hạng mục thứ hai của giai đoạn thứ nhất, thử thách sức chịu đựng và khả năng phòng ngự.

Lần này tuyển thủ của cả ba nước đều được đưa vào một trận đồ bát quái. Trận đồ bát quái này một khi đã khởi động thì sẽ phát ra vô số đòn tấn công mãnh liệt.

Đây là thử thách rất lớn đối với các tuyển thủ. Đầu tiên là thử thách khả năng phòng ngự, kế đó là sự thử thách lớn lao đối với sức chịu đựng. Hạng mục thứ hai này ba đội tiến hành cùng lúc.

Trận đồ bát quái đã được bố trí từ trước, đã được ba người đứng đầu ba tông phái đích thân kiểm tra, giờ cũng đang theo dõi, tuyệt đối không có bất cứ sự bất công bằng nào. Nguồn truyện: Truyện FULL

Trận pháp này cần có thời gian bố trí, thời gian kiểm tra trước. Vì thế sau khi hạng mục thứ nhất kết thúc, các tuyển thủ có ba ngày nghỉ ngơi. Trong ba ngày này, các môn phái đều nghiên cứu xem phải đối phó với trận đồ bát quái này ra sao.

Đây là hạng mục theo tập thể, tám đệ tử đều phải vào trong trận pháp. Mỗi người nếu có thể kiên trì được một giờ thì coi như đã thành công. Mỗi người được mười điểm. Hạng mục này không có điểm thưởng cho cá nhân.

Nhưng Quán quân và Á quân cuối cùng sẽ có lần lượt là hai mươi và mười điểm thưởng. Đứng cuối vẫn như cũ, không được điểm thưởng.

Nếu có hòa thì sẽ cho điểm thưởng theo thứ tự. Hai đội hòa đầu tiên sẽ được hai mươi điểm thưởng theo mức Quán quân, đội còn lại được mười điểm thưởng theo mức Á quân.

Đương nhiên, theo như các lần thi đấu trước đây thì tỷ lệ có điểm hòa là không lớn.

Trong hạng mục này, về lý thuyết, điểm cơ sở cao nhất là tám mươi, cộng hai mươi điểm Quán quân. Như vậy trên lý thuyết cao nhất có thể được một trăm điểm. Đương nhiên, trong quá khứ tỷ lệ được điểm tối đa vô cùng nhỏ.

Truân Trung Trì nói:

- Lực tấn công trong trận pháp bát quái này sẽ không ngừng gia tăng. Vì thế, muốn kiên trì một giờ không phải chuyện dễ. Do đó, cửa ải này chú trọng tập thể. Vi Dực và Vô Song, hai con là Trung Linh võ giả, phải gánh vác nhiều trách nhiệm hơn. Cửa ải này biểu hiện của các con sẽ quyết định thành tích của cả hạng mục.
Như vậy, qua tay Truân Trung Trì, Thiên Canh Bắc Đẩu Trận đã được khai thác thêm nhiều tiềm năng hơn.

Tổng cộng tám người mà trận pháp chỉ cần bảy, người còn lại sắp xếp ra sao lại là một vấn đề đau đầu. Vốn dĩ, Tần Vô Song định hai vị trí nòng cốt sẽ do mình và Vi Dực tọa trấn nhưng Truân Trung Trì lại thấy vị trí này có thể giao cho Vi Dực và Chu Phù. Còn Tần Vô Song hắn có thể ở bên ngoài phối hợp, vạn nhất một người nào đó xảy ra chuyện gì thì Tần Vô Song thành thục trận pháp có thể kịp thời thay thế và người kia có thể rời khỏi trận pháp.

Nếu không có vấn đề gì thì với thực lực của Tần Vô Song, dù chỉ ở bên ngoài trận pháp nhưng vẫn có thể ứng phó được với sự tấn công của trận đồ bát quái.

Tần Vô Song thấy Truân Trung Trì nói vậy cũng rất có lý, bèn gật đầu:

- Sư phụ an bài thỏa đáng, đương nhiên đệ tử sẽ nghe theo!

Truân Trung Trì cười:

- Được rồi, các con tranh thủ luyện tập cho thành thục, trong vòng ba ngày phải hiểu ý nhau. Trận pháp này vẫn chưa được khai thác sâu, nếu làm tốt hoàn toàn có thể là pháp trận trấn điện sau này của Tinh La Điện ta. Vô Song, công này của con rất lớn!

Tần Vô Song khiêm tốn:

- Đệ tử chỉ là cơ duyên trùng hợp. Nếu hôm đó là Vi Dực sư huynh đi thì công lao này đã là của Vi sư huynh rồi.

Truân Trung Trì xua tay:

- Thôi được rồi, các con tiếp tục đi, ta sẽ suy nghĩ tiếp!

Tần Vô Song cũng không biết rằng, Thiên Canh Bắc Đẩu Trận mà hắn rộng lượng hiến kế, sau này quả thực đã thành đại trận để trấn điện đời đời cho Tinh La Điện, thành tựu lưu truyền sử sách.