Khí Trùng Tinh Hà

Chương 321 :

Ngày đăng: 15:01 18/04/20


Tần Vô Song xua tay:

- Đừng vội!

Tú bà tít mắt cười nịnh nọt:

- Công tử còn điều gì dặn dò?

- Bày một bàn rượu rồi gọi mười cô nương hàng đầu Phiêu Hương Lâu ra đây cho bản thiếu gia. Nhớ là không được làm qua loa đối phó với bản thiếu gia.

Tú bà ngẩn ra một lúc, biết là vị công tử này không dễ đối phó, bèn cười trừ:

- Công tử, Phiêu Hương Lâu bọn ta không có hạng này hạng nọ. Chỗ bọn ta có đến bốn năm chục cô nương thượng hạng, gọi ra mười người rất dễ thôi. Chỉ là…

- Chỉ là sao? Sợ ta không có tiền hả?

- Đương nhiên không phải. Thỏi vàng lớn kia của công tử, hai mươi cô nương cũng đủ ấy chứ. Chỉ là các cô nương thượng hạng của bọn ta rất đắt khách, ai cũng có khách hàng quen, sáng hay tối đều có thể được gọi. Chỉ sợ bên này gọi đến, bên kia lại gọi đi, làm mất hứng của công tử.

Tần Vô Song đanh mặt lại:

- Nói như thế nghĩa là hàng thượng hạng người khác đã chọn hết, đến lượt ta chỉ được dùng hàng tầm thường?

Đương nhiên tú bà đã gặp tình huống này nhiều lần, bèn nói:

- Đương nhiên sẽ có người gọi đi mất. Thế này đi, ta gọi mười cô nương đến tiếp rượu công tử. Nếu có người bị gọi thì lập tức sẽ có cô nương khác bổ sung. Như vậy, thứ nhất không làm gián đoạn thiếu gia uống rượu, hai là không làm mất nhã hững của thiếu gia.

Đương nhiên Tần Vô Song làm vậy chỉ là muốn diễn vai "khách làng chơi" cho chân thực hơn, tránh lộ sơ hở. Chưa biết chừng trong thanh lâu này cũng có mật thám của Trương Bách Đang.

Bàn rượu đã được bày xong. Những cô nương này đều có thể coi là thượng hạng ở Phiêu Hương Lâu, bảo mười người họ hầu hạ một người, vốn dĩ rất mất thân phận, ai cũng thấy khó chịu. Nhưng dưới cái uy của tú bà họ không dám không phục tùng. Trời to, đất to cũng không to bằng vàng bạc của khách nhân. Người ta cứ có tiền thì là đại gia.

Những cô nương này lần lượt đi vào, thấy dáng vẻ của công tử Tần Vô Song, hỏa khí trong người tan theo mây khói, ai nấy đều tươi tắn, dùng mọi cách làm vui lòng Tần Vô Song. Ở thanh lâu này, người có tiền không phải họ chưa từng thấy, thiếu gia ở Đế đô này thì vô khối.

Nhưng có tiền bạc, có tướng mạo lại phong độ ngời ngời thế này thì rất hiếm gặp. Vì thế mà vừa vào cửa là tất cả bắt đầu ân cần với Tần Vô Song, nũng nịu chiều chuộng chính là sở trường của các cô nương thanh lâu. Một lúc sau là không khí gian phòng trở nên vô cùng sôi nổi.

Tuy là lần đầu tiên vào thanh lâu, nhưng tâm chí Tần Vô Song vô cùng kiên định. Đã quyết định thực hiện nhiệm vụ, ngay diễn kịch cũng phải diễn cho thật, đầy vẻ công tử phong lưu, rượu đến là cạn, vô cùng thoải mái.

- Nghe nói công tử đến từ Đế quốc Thiên Hành, dám hỏi quý tính của công tử là gì?

- Ta họ Vũ!

Tần Vô Song khoát tay:
Tú bá giục:

- Tiểu Thúy, mau lên!

Tiểu Thủy đáp lời rồi vội đi ra:

- Vũ công tử, ta sẽ nói chuyện với công tử ấy về công tử. Để xem ý của của Chu gia thế nào.

Tần Vô Song đã ngầm tính xem sau này nên hành sự ra sao. Nếu Chu Vân chịu gặp hắn, lôi kéo được quan hệ với hắn thì dễ nói rồi. Dù Trương Bách Đang có giảo hoạt đến đâu cũng không thể nào lại can thiệp vào việc kết bạn của đệ tử.

- Vũ công tử, không còn sớm nữa. Rượu chúng ta cũng uống hòm hòm rồi. Đêm nay phải có tiết mục gì thú vị chứ? Không thì có lỗi với đêm xuân dài đằng đẵng.

Một cô nương yểu điệu ngả người tới:

- Đúng thế, Vũ công tử, đừng phụ tiết xuân đẹp thế này!

Tần Vô Song bật cười ha ha:

- Dễ thôi dễ thôi. Nhưng các nàng có đến chín người, ta chỉ có một. Gọi ai đều phụ lòng người khác, bản thiếu gia khó xử!

- Không khó xử, không khó xử. Tiểu nữ thấy công tử khí vũ hiên ngang, bọn ta thay nhau hầu hạ công tử cũng được mà. Chín tỷ muội ta hôm nay vừa đúng lúc có nhã hững, không biết Vũ công tử thế nào?

Tần Vô Song diễn trò cũng chỉ là vì thực hiện kế hoạch. Nếu bảo hắn làm những chuyện đó với nữ tử thanh lâu thật thì là vượt qua giới hạn của hắn rồi.

Hắn cười hì hì nói:

- Các nàng đừng vội, chúng ta cứ uống chút đã, vạn nhất Tiểu Thúy quay lại, không phải là sẽ cảm thấy ta thiên vị sao? Đợi một chút!

Mấy cô nương nói:

- Vũ công tử, Tiểu Thúy đã đi rồi đâu có quay lại? Đợi cô ấy? Dù có thức trắng đêm thì cũng công cốc thôi!

Đúng lúc đó bên ngoài vọng lại giọng nói ngọt ngào của Tiểu Thúy:

- Nguyệt Nguyệt tỷ, tỷ nói xấu sau lưng muội. Ai bảo muội không quay lại. Hì hì, Vũ công tử may mắn đấy. Chu gia có lời mời công tử!