Khí Trùng Tinh Hà

Chương 326 :

Ngày đăng: 15:01 18/04/20


Tên Triệu công tử đó đi ra liếc nhìn Tần Vô Song và Thiệu Bách Long một cái nhưng cũng chẳng quan tâm, cứ đi thẳng ra ngoài.

Tần Vô Song âm thầm nhìn về hướng hắn đi.

Thiệu Bách Long hỏi nhỏ:

- Các hạ biết người đó sao?

Tần Vô Song cười:

- Thiệu môn chủ, hắn là đệ tử của Cửu Cung Phái.

Thiệu Bách Long lập tức không nói gì nữa mà đi vào cùng Tần Vô Song. Lão giả phụ trách tiếp đón thấy Thiệu Bách Long và Tần Vô Song cùng đến thì kinh ngạc.

- Thiệu môn chủ…

- Cao lão, chúng ta có thể nói chuyện riêng được không?

Thiệu Bách Long nói nhỏ.

Cao lão hiểu ý, gật đầu:

- Mọi người theo ta.

Vào bên trong mật thất, Cao lão mỉm cười:

- Thiệu môn chủ, nhìn nét mặt của ngài chắc là có tin vui gì rồi. Lẽ nào vị các hạ đã hoàn thành nhiệm vụ rồi?

Thiệu Bách Long nghẹn ngào nói:

- Đúng là vậy, Cao lão, vị tiên sinh đây đã hoàn thành nhiệm vụ, Thiệu Bách Long ta đến để làm chứng, đồng thời xóa bỏ nhiệm vụ. Số tiền ủy thác còn lại trong ba ngày ta sẽ trả hết.

Cao lão nói:

- Được, được. Đúng là tuổi trẻ tài cao, Thiệu môn chủ, lão phu mừng cho ngài. Thù hận mười năm cuối cùng cũng đã kết thúc. Chúng ta phải nhìn về phía trước thôi.

Thiệu Bách Long cung kính nói:

- Đa tạ Cao lão chỉ bảo. Thù này đã được báo, Thiệu mỗ cũng nhìn được thoáng hơn rồi.

Cao lão ha ha cười, rồi nói với Tần Vô Song:

- Anh bạn trẻ, ngươi không tệ! Mời theo ta đi lĩnh thưởng!

Vị Cao lão này vẫn rất chuyên nghiệp, không hề nói giải thưởng của Tần Vô Song là gì. Thiệu Bách Long làm chứng xong thì cáo từ ra về.

Đến một gian mật thất khác, Cao lão lấy ra một tấm kim bài sáng lấp lánh, nói với Tần Vô Song:

- Đây là Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh, mời nhận lấy. Cầm lệnh bài này là ngươi có thể vào Chi Tế Sơn rồi. Một năm bốn mùa, bốn lần mở Chi Tế Sơn. Chỉ cần ngươi thích lần nào cũng có thể vào.

Tần Vô Song nhận lấy, hắn vẫn còn cảm giác mơ hồ, thật sự đã có được Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh rồi sao? Đế quốc Cửu Ô đúng là rất rộng rãi, bao dung như người ta nói!

- Sao? Còn thắc mắc gì không?

Cao lão mỉm cười.

- Ta đang nghĩ, Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh có thể ban cho người nước khác, người ta nói Đế quốc Cửu Ô bao dung vô hạn, quả nhiên danh bất hư truyền.
Hai kẻ kia nhìn thấy Thiệu Bách Long khẩu khí lập tức dịu lại, nói:

- Thiệu môn chủ, gan kẻ này không nhỏ, ngay cả Vương gia mà hắn cũng dám đắc tội.

Thiệu Bách Long sắc mặt lạnh tanh:

- Ta thấy gan các ngươi còn không nhỏ hơn!

Hai kẻ kia ngẩn ra không hiểu, hỏi:

- Thiệu môn chủ nói thế là sao?

- Vương gia của ngươi có Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh không?

Thiệu Bách Long thản nhiên hỏi. Hai kẻ đó khựng lại rồi lắc đầu:

- Vương gia nhà ta không có đãi ngộ đó.

Thiệu Bách Long cười lạnh:

- Vị tiên sinh đây lại có Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh do Cửu Ô Thần Miếu đích thân ban cho, không biết Vương gia nhà ngươi có đắc tội được không?

Hai kẻ kia toàn thân run rẩy. Đùa gì vậy… Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh? Những người có thứ này đều là rồng trong nhân gian, là người có thể đi lại hiên ngang trong các quốc gia thế tục. Dù Vương gia nhà chúng có quyền cao chức trọng hơn nữa cũng chỉ là đại quyền quý trong thế tục, so với Cửu Ô Quốc Sĩ địa vị cao vòi vọi kia, thì cũng chẳng là cái gì cả!

Hai kẻ đó nhìn Tần Vô Song cúi người nói:

- Hai huynh đệ ta có mắt không tròng, xin Quốc Sĩ bỏ qua cho!

Tần Vô Song chỉ cười lạnh:

- Có Thiệu Chưởng môn ra mặt, chuyện này coi như xong. Tên say này rốt cuộc có oán thù gì với Vương gia các ngươi? Sao lại phải lấy mạng hắn?

Hai kẻ đó có phần khó xử không biết phải trả lời ra sao. Thiệu Bách Long liếc nhìn người đó ngạc nhiên nói:

- Đây không phải tên tiểu tử nhà họ Tiêu đó sao?

Tên say rõ ràng là đã say đến mơ màng, nhìn Thiệu Bách Long rồi toét miệng cười không nói gì.

Thiệu Bách Long thở dài:

- Tiên sinh, nể mặt Thiệu mỗ đến tửu lầu ta ngồi một lát được chứ?

Tần Vô Song nhận lời. Bỗng hắn cảm nhận từ trên lầu ba của tửu lầu Thiệu Bách Long chỉ có một ánh mắt nhìn về phía này. Tần Vô Song ngẩng đầu nhìn thì thấy một bóng người vội vã khép rèm cửa lại không lộ diện nữa.

Tần Vô Song cảm thấy lạ nhưng không nói ra, theo Thiệu Bách Long vào trong. Tên say kia cũng không hàm hồ, đi theo phía sau, nghe đến rõ ràng hắn lại cao hứng rồi.

Đến gần tửu lầu, Thiệu Bách Long đang dặn dò sắp xếp bàn rượu bỗng từ phía sau vang lên một giọng nói ngạo mạn:

- Sắp cho tiểu thiếu gia ta một bàn rượu thịt, nhanh lên!

Tần Vô Song nghe giọng này lập tức mừng rỡ. Đúng là đi mòn dép tìm không thấy, chỉ đứng yên mà người lại mò đến. Đó không phải là tên Triệu công tử sao?