Khí Trùng Tinh Hà
Chương 364 : Cùng đường mạt lộ
Ngày đăng: 15:02 18/04/20
Nghe liên tiếp có tiếng kêu thảm thiết vang lên, Tần Vô Song biết Bao Bao đã thành công rồi. Quả nhiên, từ phía xa Bao Bao kêu lên:
- Lão Đại giết được mấy tên?
Tần Vô Song cười:
- Ta tấn công hai lượt, tổng cộng mười lăm tên.
Bao Bao cười:
- Ta tính toán không giỏi, hình như là hai mươi bảy tên, cộng lại là bao nhiêu?
- Vừa đúng bốn mươi hai!
Bao Bao hớn hở:
- Vậy thì không sai rồi!
Bao Bao quay lại chỗ Tần Vô Song, nó cười:
- Lão Đại, tiếp theo chúng ta đi đâu?
- Đến sơn môn Thiên Cơ Tông!
Tần Vô Song khẩu khí kiên định.
Tin về trận tàn sát trong Đế quốc Thiên Trì cuối cùng cũng lan truyền tới khắp các nước lớn nhỏ ở khu vực phía Đông.
Tuy nhiên chẳng ai biết rốt cuộc Thiên Cơ Tông đã động vào thế lực nào mà gặp phải thảm họa như vậy, nhưng tất cả đều biết đó là do Thiên Cơ Tông tự chuốc họa vào thân mà thôi.
Trong khu vực phía Đông, ngoài ba nước Đế quốc Trung phẩm ra còn một vài Đế quốc Hạ phẩm, và rất nhiều Vương quốc, Công quốc… Những nước này đều có hệ thống tình báo riêng của mình, đều biết được ngọn nguồn của chuyện này.
Thiên Cơ Tông dẫn sói vào nhà, câu kết Cửu Cung Phái.Hơn một năm trước, Phó Chưởng môn Cửu Cung Phái là Triệu Hằng đem theo hai Tông chủcủa Thiên Cơ Tông đánh đến Tinh La Điện, đả thương Nhị Điện chủTruân Trung Trì. Tuy Tinh La Điện không tuyên bố tin tức về cái chết của Truân Trung Trì nhưng theo suy đoán thì Truân Trung Trì có lẽ đã mất mạng.
Các nước phía Đông tuy không đồng tình với hành động của Thiên Cơ Tông nhưng lại không dám can thiệp. Dù là Thiên Cơ Tông hay Cửu Cung Phái thì đều là thế lực mà họ không thể đắc tội. Nguồn truyện: Truyện FULL
Còn lần này, Cửu Cung Phái khí thế hừng hực nhằm thẳng vào Tinh La Điện, các nước khác vẫn sợ hãi, không dám chi viện, bao gồm cả Long Hổ Môn.
Hai người chạy hết tốc lực, chốc lát đã đến con đường sơn đạo trước sơn môn. Đang đi bỗng Cao Nhạc dừng lại, sắc mặt thảm hại, nháy mắt mà như già đi cả chục tuổi.
Nhìn về phía trước thì thấy một con linh thú khổng lồ đang uể oải nằm giữa đường, vẻ mặt cổ quái, nửa cười nửa không nhìn chúng. Vẻ mặt đó rõ ràng là sự giễu cợt khi con mồi tự tìm đến.
- Là nó!
Bạch Cốt Kinh sao có thể quên cơn ác mộng của bọn họ, con hung thú đã xé Ngũ Tông chủ ra làm đôi!
Cao Nhạc cười méo xẹp:
- Mấy lần tập kích trước không có nó… Thì ra nó đã chờ chúng ta ở đây lâu rồi.
Bạch Cốt Kinh lóe lên sự hung tợn:
- Sơn môn ngay trước mắt rồi, chúng ta cứ xông vào. Chỉ cần vào được sơn môn là mọi chuyện sẽ do chúng ta quyết định.
Cao Nhạc bất lực, sao hắn lại không biết lợi ích khi vào sơn môn chứ? Nhưng thực lực của con hung thú bày ra đó,hai người bọn họ dù có liên thủ thì cũng chưa chắc qua được. Sơn đạo này nhỏ hẹp, dễ thủ khó công, tình hình hiện nay có thể nói là cực kỳ nguy hiểm.
- Không nên đánh với nó, chúng ta rút lui. Dù phải đi đường vòng, vào từ sau núi thì cũng vẫn hơn phải liều với nó!
Cao Nhạc nói nhỏ.Bạch Cốt Kinh gật đầu:
- Đi thôi!
Hai bọn chúng vội vàng quay đầu chạy xuống bậc thang. Tử Điện Phần Diệm Thú cười ha ha:
- Các ngươi đi đâu đấy? Ta có đuổi đâu chạy nhanh thế làm gì?
Tiếng nói nhân loại này Tử Điện Phần Diệm Thú học từ chỗ của Bao Bao. Vốn Bao Bao nói đã ngọng ngịu, nay không cần nghĩ cũng biết giọng của Tử Điện Phần Diệm Thú nghe sẽ chói tai đến mức nào.
Cao Nhạc và Bạch Cốt Kinh trong đầu đều thét lên, hung thú này biết tiếng người?
Đang chạy thì phía trước vang lên một tràng cười lạnh lùng. Phía dưới sơn đạo, một người một thú nhảy ra chặn đường rút lui của chúng.
Người này đương nhiên là Tần Vô Song và Bao Bao, ở đây để cắt được tháo chạy của bọn Cao Nhạc!