Khí Trùng Tinh Hà
Chương 375 : Long Hổ Môn thỏa hiệp
Ngày đăng: 15:02 18/04/20
Đồng hương gặp nhau đương nhiên sẽ có niềm vui đặc biệt. Trong lòng Đồng Ngôn cũng thấy ấm áp dễ chịu. Vô Song Hầu nay đã là người có địa vị cao nhất Tinh La Điện rồi mà vẫn bình dị như trước chứ không lên mặt khi là cường giả như những người khác khiến Đồng Ngôn rất bội phục. Thật sự chẳng có ai cởi mở tự nhiên được như Tần Vô Song!
Nhập môn ba năm, thiếu niên Bách Việt Quốc năm đó đến nay đã trở thành thanh niên, Đồng Ngôn cũng vậy:
- Đồng huynh, cố nhân Bách Việt Quốc vẫn khỏe chứ?
Đồng Ngôn nghe Tần Vô Song nói vậy, sắc mặt có phần ảm đạm:
- Trong những người tiến vào hồi đó, có hai người không còn tại thế nữa rồi.
- Cái gì?
Tần Vô Song kinh ngạc:
- Sao lại như vậy?
- Họ đều chết vì gặp bất trắc trong khi tu luyện trong núi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Đồng Ngôn nói có phần nuối tiếc:
- Nay chỉ còn ta, Tây Môn Tinh, Hạ Tử Trọng và Vạn Kim Bằng. Hai người chết đều là đệ tử của nhà Hạ gia, Vương tộc Bách Việt Quốc.
Tần Vô Song đều có ấn trượng với hai đệ tửVương tộc đó, trong lòng thở dài.
Nhiều người tưởng rằng vào Tinh La Điện có nghĩa là đến thánh địa tu luyện, tiền đồ cả đời sẽ rộng mở, chứ nào có biết tu luyện ở Tinh La Điện tiền đồ đương nhiên xán lạn nhưng con đường đi cũng khúc khuỷu gập ghềnh. Không cẩn thận một chút là có thể mất mạng. Bất luận là trong quá trình tu luyện hay chinh chiến bên ngoài, chấp hành nhiệm vụ hay luyện tập mạo hiểm, đều có cả nguy hiểm lẫn cơ hội.
Ví như việc khám phá Vô Tận Đông Hải, nói thì là cơ hội cực lớn, nhưng thực tế, tỷ lệ tử vong cao đến mức khiến người ta kinh hãi.
Từ thời của Trác Bất Đàn đến đời Tần Vô Song, hai mươi năm một lần đã truyền thừa năm sáu lần, nhưng kết quả ra sao? Năm sáu lượt đệ tử này chẳng có một người trở về! Tất cả đã thất bại, thất bại có nghĩa là chết!
- Vô Song Hầu, sư phụ ta, Pháp vương Ly Hỏa thường xuyên nhắc tới ngươi. Ngươi bảo đến nghe sư phụ giảng giải đan đạo, nhưng tổng cộng chưa đến được mười lần.
Đồng Ngôn cười, đổi chủ đề.Tần Vô Song thở dài:
- Là ta thất lễ rồi, xin hãy thay ta tạ tội với Pháp vương.
- Hà hà, lão nhân gia cũng nói vậy. Sư phụ cũng biết Vô Song Hầu là người bận rộn, đại sự của môn phái đang đợi ngươi xử lý, không sao.
- Chư vị, chúng ta quay lại chủ đề chính, rốt cuộc Đại hội Đồng minh này chúng ta làm thế nào? Thần phục hay chống đối?
- Tinh La Điện nay đã có bốn Linh Võ Đại viên mãn, nếu Long Hổ Môn chúng ta chống đối thì chúng ta chính là vật thí nghiệm cho chúng xử lý nêu gương điển hình. Theo ta, với sự lớn mạnh hiện nay của Tinh La Điện, chúng ta cứ chịu thiệt thòi trước rồi nâng cao thực lực, khi thực lực đã đủ chúng ta sẽ lật lại chúng, lập lại cục diện cũng không muộn.
Đây là ý kiến của Nhị Long đầu.
Tam Long đầu kêu lên:
- Như thế không phải là thỏa hiệp sao? Cúi đầu thần phục Tinh La Điện? Việc uất ức như thế Long Hổ Môn chúng ta chưa bao giờ làm!
Nhị Long đầu nói:
- Thiên Cơ Tông trước cũng chưa từng làm như thế, lần này chúng luồn cúi Cửu Cung Phái, kết quả thế nào? Cửu Cung Phái gạt chúng ra một bên, Tinh La Điện tiêu diệt chúng!
Tam Long đầu giận đùng đùng:
-Nhị Long đầu, rốt cuộc ngươi là người Long Hổ Môn hay Tinh La Điện? Sao cứ nói cho Tinh La Điện?
Nhị Long đầu lắc đầu cười khổ không nói gì. Hắn biết lúc này mọi người đều đang rất ức chế, tranh luận căn bản không có ý nghĩ gì mà ngược lại dễ làm tổn thương nghĩa khí đồng môn.
Đại Hổ đầu vội hòa giải:
- Tam Long đầu, ta thấy không phải Nhị Long đầu giúp Tinh La Điện mà ngược lại, lời hắn nói chính là con đường duy nhất của Long Hổ Môn chúng ta lúc này.
Nói rồi hắn nhìn Thời Thừa Long. Thời Thừa Long thở dài:
- Mọi người đừng hành động theo cảm tính, hiện nay Tinh La Điện khí thế lớn mạnh, cục diện bây giờ Long Hổ Môn chúng ta không thể xoay chuyển được nữa. Lúc này mà đối nghịch với Tinh La Điện là rất không thông minh. Nếu Tinh La Điện bá đạo, nhân cơ hội này đánh đổ Long Hổ Môn ta thì Tinh La Điện vừa khéo để chúng xưng bá!
Đang nói, bỗng từ bên ngoài vang lên tiếng bước chân của một đệ tử, hắn gõ cửa rồi nói:
- Đại Long đầu, có một kẻ kỳ lạ nói muốn gặp Đại Long đầu. Hắn nói nếu chúng ta không gặp hắn chắc chắn sẽ hối hận cả đời!
Thời Thừa Long nhíu mày, có kẻ dám nói những lời này sao?