Khí Trùng Tinh Hà

Chương 387 : Tuyệt học Đẩu Chuyển Tinh Di

Ngày đăng: 15:02 18/04/20


Tên Đại sư huynh của Cửu Cung Phái tên là Hồng Ngâm Xuyên nghe đệ tử Tinh La Điện đồng thanh như vậy bất giác có ánh nhìn khác với Tinh La Điện.

Muốn biết một Tông môn như thế nào thì phải xem các Đệ tử Trung tâm đối đãi với nhau ra sao. Nếu đồng môn cùng môn hộ ngay cả sự đoàn kết cơ bản cũng không có, tự tư tự lợi thì Tông môn đó đương nhiên không có sức mạnh tập trung, chứ đừng nói đến sức cạnh tranh. Một môn phái rời rạc như cát thì mãi mãi không có khả năng cạnh tranh.

Khi ở Cửu Cung Phái, Hồng Ngâm Xuyên được biết cao thủ của Tông môn phải chịu thiệt thòi lớn trước Tinh La Điện, gần như toàn quân bị tiêu diệt, trong lòng kinh ngạc vô cùng.

Nếu không phải lần này Chưởng môn Tả Thiên Tứ tu luyện chuyên sâu từ Hiên Viên Khâu về, thực lực tăng lên cảnh giới Hư Võ Cảnh thì Hồng Ngâm Xuyên sẽ không có cơ hội đến Đế quốc Đại La. Ngay các trưởng bối của Tông môn còn bị thua trước Tinh La Điện, hắn đương nhiên biết đánh giá tình hình.

Nhưng thực lực của Chưởng môn tăng cao, có một Hư Võ Cảnh cường giả làm hậu thuẫn thì mọi thứ đã khác. Hồng Ngâm Xuyên lại là đồ đệ thân truyền của Tả Thiên Tứ, được sự dặn dò đặc biệt của sư phụ, mọi điều đều rất vững tâm. Cười lạnh mấy tiếng, lại nhìn Tần Vô Song một lúc, hắn nói:

- Tần Vô Song, hai ta giao đấu, con linh thú trên vai ngươi không phải cũng tham gia đấy chứ? Nếu nó cũng tham gia thì thôi đi. Ta muốn một chọi một với ngươi chứ không phải liều mạng với linh thú.

Tần Vô Song nghe hắn nói vậy cố ý tỏ vẻ coi thường, cười lạnh nói:

- Ngươi nói lòng vòng rốt cuộc là chột dạ hay nhát gan? Nếu không muốn so tài ta có thể cho ngươi cái bậc mà rút lui, chúng ta không cược nữa. Đối phó với ngươi hà tất cần trợ thủ?

- Được, khẩu khí cũng không nhỏ. Hồng mỗ muốn xem xem ngươi có bản lĩnh thế nào!

Tần Vô Song gật đầu, hắng giọng nói:

- Mọi người hãy nhường chỗ!

Sức hiệu triệu của đệ tử Tinh La Điện đương nhiên không tầm thường. Vừa dứt lời thì tất cả đã nhường đường, để trống một khoảng đất rộng.

Tần Vô Song đi một vòng, những nơi hắn đi qua đều để lại vết chân lún sâu. Hồng Ngâm Xuyên cười lạnh không nói gì. Hắn cho rằng Tần Vô Song đang thị uy, nhưng chút thủ đoạn đó hắn không thèm quan tâm.

Một lúc sau chỗ đất trống xuất hiện một vòng trong có đường kính khoảng mười trượng, không to không nhỏ, vừa thích hợp với chiến đấu mà lại tránh được việc linh lực phát tán làm hại người vô tội.
Tần Vô Song cười nói:

- Ngươi muốn thấy điều mới mẻ gì?

- Có thể đánh bại ta chính là điều mới mẻ!

Hồng Ngâm Xuyên trong đầu nhận định sức phòng ngự của Tần Vô Song mạnh hơn sức tấn công nên ban đầu mới chọn cách phòng ngự. Nếu dụ được Tần Vô Song tấn công thì khả năng thắng sẽ rất cao, thậm chí trong quá trình tấn công sẽ có cơ hội một đòn đánh bại Tần Vô Song.

Vừa dứt lời Hồng Ngâm Xuyên liền ra liên hoàn quyền nhanh như tên bắn về phía Tần Vô Song.

Tần Vô Song cười lạnh, nghĩ bụng:

- Tên này chỉ có mỗi bộ quyền pháp mà cứ ra vẻ, không biết ta có vô số kỹ năng, chọn bất kỳ cái nào cũng không thua kém bộ quyền kỹ của hắn. Nếu ta dùng Thiên Mạch Ngưng Kình Kiếm thì có hơi đơn giản. Hắn rất tự đắc với bộ quyền kỹ của mình, ta sẽ dùng quyền kỹ mà hắn sở trường nhất để đánh bại hắn.

Nghĩ đến đây thì một môn tuyệt thế thần thông xuất hiện trong đầu - gậy ông đập lưng ông, có tên hoa mỹ là Đẩu Chuyển Tinh Di.

Đẩu Chuyển Tinh Di có thể di chuyển tuyệt học mà đối thủ thi triển, phản kích lại chính đối thủ.

Thấy ba đòn quyền đánh tới, cơ thể Tần Vô Song đảo một cái, vẽ ra một đường cong rộng, thức thức nhất của Đẩu Chuyển Tinh Di, cuốn lấy ba đòn quyền, gậy ông đập lưng ông!

Môn tuyệt học này, ở giới võ học cổ đại kiếp trước của Tần Vô Song tuyệt đối là một môn thần thông thần kỳ. Ba đòn quyền bị cuốn ngược trở lại, khí thế còn mạnh hơn lúc tới, nhằm thẳng về Hồng Ngâm Xuyên. Cả đời Hồng Ngâm Xuyên cũng chưa từng thấy chuyện nào tà môn như thế. Thấy ba quyền mình đánh ra lại đang đánh ngược trở lại thì kinh ngạc, không kịp nghĩ gì vội vàng tránh, cũng coi như đã thoát, nhưng vô cùng thảm hại. Cúi đầu nhìn thì thấy chân đã dẫm lên viền của lôi đài!