Khí Trùng Tinh Hà

Chương 389 : Lời tiên đoán của Đại Thần tông

Ngày đăng: 15:02 18/04/20


Trên cổng thành Đế quốc Đại La, tiếng hò reo vang lên như sấm!

Thắng rồi! Tần Vô Song đã thắng, kẻ địch đã thua! Quan trọng nhất là Tần Vô Song thắng rất vinh quang, còn kẻ địch thua nhục nhã!

Tần Vô Song ánh mắt sắc như đao nhìn bọn người Cửu Cung Phái, rồi lạnh băng không chút thương xót nhìn Hồng Ngâm Xuyên:

- Các hạ thua rồi. Ngươi chưa quên giao hẹn đấy chứ?

Tần Vô Song phẩy tay, những người giữ cổng thành lập tức hiểu ý, phấn khởi nhường ra một con đường dẫn tới một cái lỗ chó bên cạnh cổng thành cho sáu đệ tử Cửu Cung Phái.

Triệu Mục Chi càng khoái chí nói:

- Các bằng hữu Cửu Cung Phái, mời! Vừa rồi không phải các ngươi vội muốn vào thành sao? Mời, mời, lần này không có ai ngăn cản đâu!

Giao hẹn lúc trước là, nếu Cửu Cung Phái thua sẽ phải bò vào trong thành như chó. Giao hẹn này tuy có trẻ con nhưng đã phản ánh được một điều, thù hận giữa Tinh La Điện và Cửu Cung Phái đã không thể hòa giải.

Hồng Ngâm Xuyên giờ vẫn không hiểu tại sao mình lại thua một cách triệt để như vậy? Sao có thể không có chút cơ hội phản kháng như vậy?

Tên Tần Vô Song lẽ nào là Linh Võ Đại viên mãn? Hồng Ngâm Xuyên thật sự ức chế đến chết mất. Lần này hắn phụng mệnh sư phụ đến đây, có hể nói là trách nhiệm nặng nề. Vốn tưởng rằng có thể dễ dàng đè bẹp uy phong của Tinh La Điện, đánh tốt trận đầu cho sư phụ, nhưng không ngờ lại thất bại thảm hại đến vậy.

Tiếng quát của Tả Thiên Tứ vang lên trong đầu:

- Đúng là đồ bỏ đi! Bảo ngươi không được khinh địch thì ngươi lại chủ quan! Còn không cút đi, ngây ra đó làm trò cười cho thiên hạ à?

Hồng Ngâm Xuyên nghe thấy thế mới bừng tỉnh, lạnh lùng nói:

- Tần Vô Song, coi như ngươi lợi hại. Dựa vào vũ khí lợi hại, thắng không uy phong. Hôm nay bọn ta không vào thành. Lần sau bọn ta đến tốt nhất đừng có cảnh tượng máu chảy thành sông!

Đây chính là sự uy hiếp công khai. Tần Vô Song cười thoải mái:

- Thì ra các hạ định cúp đuôi chạy sao?

Hồng Ngâm Xuyên tím mặt lại, vẫy tay, đám đệ tử Cửu Cung Phái kia lúc này đã không còn chút khí thế gì nữa, theo Hồng Ngâm Xuyên chạy ra khỏi thành.

Đám người Triệu Mục Chi cùng bật cười lớn. Trên cổng thành, lính gác xuýt xoa mãi, rõ ràng không hài lòng về sự nói mà không giữ lời của Cửu Cung Phái.

- Vi sư huynh, Cửu Cung Phái chỉ thế này thôi sao? Thua cuộc, đến dũng khí thực hiện giao kèo cũng không có! Thật là tệ! Thế lực vô lại như thế sao lại là rường cột của ba Đế quốc Thượng phẩm được chứ?
Đại Thần tông thở dài:

- Không làm!

- Lẽ nào là vì tên Tần Vô Song?

Nhị Thần tông vẫn cảm thấy không tin nổi. Một đệ tử trẻ tuổi, dù có thiên phú trác việt, nhưng nếu Tả Thiên Tứ đã thăng lên Hư Võ Cảnh rồi thì tiêu diệt Tinh La Điện không hề khó, huống chi một đệ tử trẻ tuổi?

- Đúng! Là vì Tần Vô Song!

Đại Thần tông kiệm lời nhưng ý tứ sâu xa.

- Đại Thần tông, thế có phải đánh giá hắn quá cao rồi không?

Nhị Thần tông thở dài:

- Tên Tần Vô Song trước đây từng đến Đế quốc Cửu Ô, còn lấy được Cửu Ô Quốc Sĩ Lệnh, thiên phú không tệ nhưng tổ chim đã lật thì trứng cũng vỡ cả thôi.

- Lão Nhị, tin ta đi. Ta có thể tin rằng Tả Thiên Tứ chết, chứ nói là Tần Vô Song chết thì ta phải phì cười. Có biết tại sao không?

- Tại sao vậy?

Nhị Thần tông vẫn đầy nghi hoặc.

- Vì phúc duyên của tên Tần Vô Song này, dù cộng tất cả của những người mạnh nhất Đế quốc Thượng phẩm cũng không bằng một phần mười của hắn! Ta có thể cảm nhận được sự thâm uyên như đại dương ở con người này. Lão Nhị, hãy nhớ những lời hôm nay của ta. Đừng đối địch với Tinh La Điện, càng không được đối địch với Tần Vô Song!

Khẩu khí của Đại Thần tông trịnh trọng hơn.

Nhị Điện chủ biết rõ thuật nhìn người của Đại Thần tông. Nhìn mười người thì đúng cả mười! Lẽ nào tên Tần Vô Song đó lại yêu nghiệt đến vậy sao?

Có điều Đại Thần tông đã nói vậy chắc chắn có lý của ngài. Cửu Ô Thần Miếu và Tinh La Điện vốn chẳng có thù hận gì, việc gì phải vô duyên cớ gây rắc rối cho mình? Đại thần thông đã nói vậy thì cũng tiện tay đẩy thuyền, ngồi xem kịch hay là được.

Có Cửu Cung Phái, Tả Thiên Tứ ra mặt, việc gì Cửu Ô Thần Miếu phải động thủ?