Khí Trùng Tinh Hà
Chương 467 : Phụ Đồng Thuật thần kỳ
Ngày đăng: 15:03 18/04/20
Tô Tổng quản bật cười hắc hắc.
- Lão Tô, huynh đang cười chuyện gì vậy?
Đổng Hùng cảm thấy người bạn già của mình sau trận chiến với Tần gia châu Bách Diệp đầu óc hình như bị khích thích nên có chút không bình thường.
Tô Tổng quản mặt mũi đầy vẻ gian xảo và lão luyện, chồm ra trước nói:
- Đổng lão ca, nếu như có thể tin được những tình báo có liên quan đến Tần Vô Song của Thiết Khiếu Tử thì ta nghi là ba huynh đệ họ Võ đó, rất có thể do bọn Tận Vô Song đóng giả!
- Cái gì?
Đổng Hùng nghe xong những lời này cũng có vẻ kinh ngạc vô cùng. Tin tức này quả là quá tầm dự đoán.
- Huynh có chứng cứ gì không?
Đổng Hùng rõ ràng là đã bắt đầu có hứng thú.
- Đây chỉ là phỏng đoán của ta. Đầu tiên, nếu ba tên đó chỉ là tán tu bình thường thì ta không tin trong hoàn cảnh đó bọn chúng lại bình yên vô sự, rút lui an toàn. Nếu như bọn chúng là gián điệp của Tần gia châu Bách Diệp thì hắn chính là Tần Vô Song. Mặt khác, tính theo số người, Tần Vô Song cũng có hai người bạn linh thú, nghe nói thực lực cũng ở tầm Hóa Hư Cảnh, chỉ Hóa Hư Cảnh mới có thực lực chân không luyện hình. Bởi vậy, số người cũng vừa khớp. Ngoài ra, lúc nãy khi ta nhìn thấy ba người bọn họ, hành động vội vàng, rõ ràng là đang định rời khỏi Đô thành Bài Sơn Phủ. Đô thành Bài Sơn Phủ bây giờ đang náo nhiệt như vậy, nếu bọn chúng là tán tu, thì đáng lẽ nên lưu lại bên trong Công hội Liên minh Tán tu chờ cơ hội chứ, sao lại vội vàng bỏ đi? Ta hoàn toàn có lý do để phỏng đoán, bọn chúng vì nghe được phong thanh của các loại giải thưởng nên mới sợ bại lộ thân phận.
Tô Tổng quản thao thao bất tuyệt một hồi khiến biểu cảm trên gương mặt Đổng Hùng càng lúc càng phức tạp. Đợi Tô Tổng quản dừng lại, Đổng Hùng mới không kìm được nói:
- Nói một ngàn, nói một vạn thì cũng chỉ là phỏng đoán của huynh. Suy đoán dù có hợp lý cỡ nào thì cũng chỉ là suy đoán.
- Nếu muốn chứng minh thì quá dễ. Bọn chúng mới rời thành không lâu. Bây giờ chúng ta lập tức đuổi theo, với thực lực của hai huynh đệ mình, hoàn toàn có thể đuổi kịp bọn chúng. Nếu như bọn chúng chỉ là tán tu bình thường thì chỉ cần một đao có thể giết chết. Nếu như bọn chúng là Tần Vô Song thật thì chúng ta sẽ vớt được một mẻ lớn.
Đồng Hùng hiển nhiên vẫn còn chút do dự. Hắn đang cân nhắc xem số lượng kiếm được có đáng để hắn đích thân động thủ hay không.
- Lão Tô, nếu như suy đoán này của huynh đáng tin, ta cảm thấy, chi bằng chúng ta nói lại tin tức này với Mộ Dung Thiên Cực. Như vậy, chúng ta sẽ chẳng mất chút sức lực nào mà vẫn kiếm được mười vạn tiền thưởng. Mộ Dung Lâu chủ cần người còn sống, cần manh mối, hơn nữa thù lao lại cao hơn. La Thiên Đạo Trường cần đầu người, tiền thưởng lại ít, chúng ta đích thân động thủ, ý nghĩa không lớn.
Với suy nghĩ của Đổng Hùng, hắn cảm thấy ngồi một chỗ thu tiền hợp lý hơn, cho dù manh mối không chuẩn xác thì Mộ Dung Thiên Cực cũng khó trách chúng ta.
Tô Tổng quản quả quyết lắc lắc đầu:
- Đổng lão ca, huynh ở Đô thành Bài Sơn Phủ lâu như vậy, không lẽ chưa từng nghe qua lời đồn về Tần Vô Song? Tên Tần Vô Song đó yêu nghiệt như vậy bởi vì trên người hắn có một loại vũ khí vô cùng lợi hại. Có thể giết người vượt cấp. Vũ khí có thể giết người vượt cấp là cấp độ nào, Đổng lão ca huynh hẳn phải biết chứ? Nói trắng ra, Đổng lão ca ở Đô thành dù sao cũng là thổ hào một phương, lại thiếu mười vạn hoàng tinh thạch sao?
- Với sự đa nghi âm hiểm của Tô Tổng quản, nếu như hắn đoán ta được thân phận của chúng ta khẳng định sẽ không nói cho người khác. Con người hắn có dã tâm mà người khác không có!
- Không lẽ hắn còn có tham vọng độc chiếm chúng ta sao?
- E rằng đúng là như vậy.
Tần Vô Song vừa nói vừa giữ chặt Bá Vương Phá Trận Thương trong tay. Hào khí can vân, cười nói:
- Bất luận dã tâm của hắn lớn cỡ nào, nếu như đúng là có dự định nuốt gọn chúng ta thì ta tuyệt không đồng ý.
- Hắc hắc, không phải chỉ là Hóa Hư Cảnh sao? Lão Đại, chúng ta đánh với hắn một trận. Đệ tin là ba huynh đệ ta liên thủ cho dù Lão Đại có không dùng Thần Tú Cung thì chúng ta cũng có thể đánh bại Hóa Hư Cảnh cường giả. Hơn nữa không phải Tô Tổng quản mới bị thương sao, ta không tin hắn đã có thể hồi phục hoàn toàn.
Đang nói đến đây thì Tần Vô Song đột ngột đứng dậy, mắt không ngừng bắn ra những tia quang mang, giật mình nhìn vào không trung.
Ba người họ cảm thấy sơn cốc chung quanh đột nhiên tối sầm lại như đang bị mây đen che phủ. Ngay cả bầu trời cũng bị che kín.
- Ha ha, quả thiên thay đổi hình dạng rồi!
Tô Tổng quản bay từ trên cao xuống, đáp trước mặt Tần Vô Song:
- Dừng lại đi!
- Ồ?
Tần Vô Song hừ nhẹ một tiếng, cảnh giác nhìn Tô Tổng quản.
- Ha ha, không cần phải giả như không quen nữa, Võ Tinh Hà. Ha ha, đây là một cái tên giả! Ngươi đừng giả bộ nữa. Nếu như lúc nãy ngươi không để ta nhìn thấy thì thay đổi hình dạng rồi ta cũng không nhận ra đâu. Nhưng bây giờ, trong khoảnh khắc ánh mắt ta chạm vào ánh mắt ngươi, ta đã bí mật thi triển Phụ Đồng Thuật trên người ba ngươi. Dù có các ngươi có biến hóa thần diệu thế nào thì ta vẫn có thể nhận ra được!
Những lời này khiến Tần Vô Song cũng phải giật mình. Phụ Đồng Thuật? Mới nghe nói đã thấy vô cùng huyền diệu.