Khí Trùng Tinh Hà

Chương 472 : Ban bố tin tức

Ngày đăng: 15:04 18/04/20


Khoảng cách một ngàn dặm, đối với Hiên Viên Khâu mà nói chỉ là một khoảng cách rất nhỏ, nhưng trong một ngàn dặm này có thể tồn tại rất nhiều tai ương.

Dù sao, trong phạm vi một ngàn dặm có rất nhiều nơi để trốn chạy, dù đối phương có muốn đuổi thì cũng không thể đuổi theo đúng phương hướng này,

Quan trọng nhất là Nguyên Nguyên Tông không phải La Thiên Đạo Trường, cho dù có biết thân phận của Tần Vô Song thì cũng không cần đuổi theo bằng mọi giá.

Huống hồ, chưa chắc Nguyên Nguyên Tông đã nghe được sự thật về thân phận của họ từ miệng Đổng Hùng.

- Tà môn rồi, sao cứ hết rắc rối này lại tới rắc rối khác?

Bao Bao mệt đến nỗi thở không ra hơi.

- Như vậy mới kích thích chứ?

Cô Đơn thì lại hứng thú vô cùng.

- Ha ha, cứ nghĩ đến cảnh Lão Đại bắn chết tên họ Tô đó, ta lại thấy khoái!

Cô Đơn hiển nhiên vẫn còn nhớ dư âm của trận chiến vừa rồi.

- Đổng Hùng và tên họ Tô đó là đồng bọn, bây giờ thì chắc hắn phải chịu quả báo rồi. Ha ha, nghe ra, Thương Vân Đạo Trường và Nguyên Nguyên Tông rất không ưa nhau. Nếu như hôm nay giữa chúng không xảy ra mâu thuẫn, chúng ta muốn thoát thân cũng tương đối phiền. Cái tên chỉ huy của Nguyên Nguyên Tông, tu vi của hắn e rằng chẳng thua kém gì Trần Sâm.

Bao Bao nhớ lại Trưởng lão Hàn Thanh của Nguyên Nguyên Tông. Không thể không thừa nhận, nếu như không có Đổng Hùng đứng ra gánh tránh nhiệm thì hôm nay bọn họ có muốn an toàn thoát khỏi Nguyên Nguyên Tông cũng vô cùng khó khăn.



Thần Chỉ Sơn, Hàn Thanh vừa khống chế được Đổng Hùng, đang định thủ tiêu thì phát hiện bọn Tần Vô Song đã trốn thoát, mặt biến sắc, trừng mắt nhìn bọn thủ hạ, rõ ràng có chút không vui. Bao nhiêu người như vậy mà chỉ biết trơ mắt đứng nhìn để bọn chúng chạy mất.

Đổng Hùng nhìn thấy cơ hội, kêu to:

- Các hạ, ta đã nói rồi, ta có tình báo quan trọng muốn bẩm báo. Bây giờ ba tên đó chạy rồi, nghĩa là cơ duyên lớn cũng đã chạy rồi!

- Hừ!

Hàn Thanh trong lòng cũng có chút hối hận, nhưng miệng thì vẫn không chịu thừa nhận, khoát tay:

- Mang tên này về Nguyên Nguyên Tông!
- Hàn Trưởng lão, cái gì cần nói ta đã nói rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đổng Hùng nhắc nhở. Hàn Thanh thở dài, khoát tay:

- Thả hắn ra.

Lúc này ba tên cường giả áp giải Đổng Hùng mới cởi trói. Hàn Thanh vẫy tay:

- Chúng ta đi!

Đi thì đi, Đổng Hùng trán lấm tấm mồ hôi, thở hắt một hơi nhẹ nhõm. Tạ ơn trời đất, cuối cùng thì vẫn giữ được cái mạng này.

- Không có gì, các ngươi cũng về đi.

Đổng Hùng xua xua tay, chẳng thèm quan tâm tới đám người đến đón mình, một mình chạy thẳng vào thành.

Hắn cũng biết, bọn Tần Vô Song đã rời Bài Sơn Phủ, cơ hội truy kích Tần Vô Song của hắn đã hoàn toàn tan biến. Bây giờ hắn chỉ có một suy nghĩ duy nhất là chuyển thông tin này thành lợi nhuận.

Nghĩ vậy, Đổng Hùng càng nhanh chân hơn. Lần này, hắn trực tiếp đến thẳng phủ đệ của Phủ chủ đại nhân.

Lúc này, Tạ Tam Tài đang ở trong phủ tiếp chuyện Mộ Dung Thiên Cực, nghe báo có Đổng Hùng đến bái phỏng, khó chịu phẩy phẩy tay:

- Không gặp không gặp, ta không có hứng với tên này.

Lời bình phẩm này đương nhiên là nói về Đổng Hùng. Mặc dù Đổng Hùng là đệ tử Thương Vân Đạo Trường, nhưng thân phận của hắn kém Tạ Tam Tài quá nhiều, căn bản không có tư cách một mình cầu kiến hắn.

Tên tùy tùng nói:

- Tên họ Đổng đó nói hắn có tin tức quan trọng muốn bẩm báo với Mộ Dung Lâu chủ, nói nếu Phủ chủ đại nhân không gặp hắn thì nhất định sẽ hối hận.

Sắc mặt Tạ Tam Tài đã bắt đầu có chút khó coi, Mộ Dung Thiên Cực thì thầm giật mình, mỉm cười nói:

- Phủ chủ đại nhân, sao không để cho hắn vào nói vài câu?