Khí Trùng Tinh Hà
Chương 508 :
Ngày đăng: 15:04 18/04/20
Chuẩn bị phản kích
Tiết tiên sinh vừa chết, cục diện lập tức rơi hoàn toàn vào tay Tần Vô Song. Hai Động Hư Cảnh còn lại cũng lần lượt bị tiêu diệt.
Những Hóa Hư Cảnh khác căn bản không thể ngăn cản bước chân giết chóc của bọn Tần Vô Song, chứ đừng nói gì thoát thân.
Mười sáu tu luyện giả, bao gồm cả Tiết tiên sinh bị tiêu diệt sạch sẽ không hề sót lại.
- Đã, ha ha, thật là đã!
Độc Giác Thần Mã và Tịnh Đàn Bảo Trư cười lớn, rõ ràng, hai đêm chiến đấu này ít nhiều cũng khiến bọn chúng cảm thấy thỏa mãn. Chỉ có chiến đấu kiểu này mới khiến chúng cảm nhận được khoái cảm.
Tần Vô Song dặn dò:
- Thiên Phượng, tìm kiếm bốn phía xem có còn con cá lọt lưới hoặc lỗ tai bên vách nào không.
Khiếu Nhật Thiên Phượng kêu lên một tiếng rồi bay đi.
Liên tục mấy ngày ngăn chặn và chủ động xuất kích, bây giờ Tần Vô Song đã hoàn toàn nắm bắt được cục diện của Chi Tế Sơn. Và phòng tuyến của họ cũng không ngừng đẩy mạnh.
Lúc này ở Hiên Viên Khâu đang có rất nhiều tán tu tập trung ở địa giới biên cảnh giữa Bài Sơn Phủ và Chi Tế Sơn. Bây giờ trong mắt đám tán tu này, Chi Tế Sơn đã trở thành cấm địa.
Những tán tu thoát nạn trở về từ Chi Tế Sơn đem toàn bộ cơn ác mộng xảy ra ở đó kể lại nguyên văn không sót một chi tiết nào, khiến cho những tán tu vẫn còn ôm hy vọng đi các quốc gia nhân loại nhất thời như bị dội một gáo nước lạnh, lạnh suốt từ đầu đến chân.
Động Hư Cảnh cường giả không ngừng bị tiêu diệt. Tin tức này đủ để tuyệt đại bộ phận tán tu phải dừng bước.
Dù những tu luyện giả ấy có kỹ năng thần thông mà người bình thường không có, nhưng mạng người là bình đẳng, cáo chết không bao giờ biết đùa. Trước khi vào được Thần đạo, mỗi người chỉ có một mạng sống, chẳng ai muốn lấy mạng sống của mình ra để đùa.
Vì vậy, biên cảnh Chi Tế Sơn và Bài Sơn Phủ trở thành một nút thắt.
Nhất là Thiết Mộc Châu Thành ở biên cảnh, hầu như tất cả tán tu đến từ ngũ hồ tứ hải đều đang tập trung ở Thiết Mộc Châu Thành. Điều này khiến Thiết Mộc Châu Thành phải gánh chịu một áp lực lớn chưa từng có.
Đám người cứ ngươi một câu, ta một câu, bàn luận vô cùng sôi nổi.
Còn nét mặt La Đĩnh lúc này chẳng khác gì bị người ta quỵt mấy ngàn vạn tinh thạch, đầy vẻ phẫn nộ.
- Nghe thấy chưa, Hắc Báo? Đây chính là việc tốt của ngươi đấy?
La Đĩnh nghiến răng:
- Bảo ngươi làm chút việc thì ngươi lại để người ta bỏ mầm họa lên đầu ta!
Hắc Báo cảm thấy rất oan uổng:
- Thiếu gia, ta đã làm rất cẩn thận, tuyệt nhiên không để lộ thân phận! Chuyện này nhất định có ẩn tình.
- Ẩn tình cái con khỉ!
La Đĩnh gần như sắp phát điên, hắn hiểu hơn ai hết, nếu như chuyện này bị tra ra là do La Đĩnh hắn làm, dù Thiên Đế Sơn có không truy cứu trách nhiệm của hắn thì cả La Thiên Đạo Trường cũng trở thành công địch của giới tán tu.
La Đĩnh làm sao ngờ được, âm mưu hãm hại Tần Vô Song bây giờ lại bắt đầu chuẩn bị phản kích lại hắn!
- Thiếu gia, nếu lời đồn truyền ra, thế cục sẽ trở nên bất lợi cho chúng ta. Làm thế nào bây giờ?
- Làm thế nào? Kiên quyết phủ nhận! Chuyện này không phải trộm cắp, không có nhân chứng vật chứng, chỉ dựa vào mấy câu nói, ai dám trị tội chúng ta? Hơn nữa, mấy gã sai đi tuyên truyền tin đồn đã bị ngươi giết người diệt khẩu hết rồi. Chết không đối chứng, chẳng ai làm được gì!
La Đĩnh thì lại rất lưu manh, đầy vẻ bất cần.
- Bất luận thế nào, cũng phải giải quyết được kẻ cản đường trên Chi Tế Sơn. Lời đồn cũng không thể ngăn cản được lòng tham của bọn tán tu. Hắc Báo, ta mặc kệ ngươi dùng cách nào, ngươi nhất định phải khiến đám đáng chết trên Chi Tế Sơn biến mất!
La Đĩnh gần như đã giận đến mất hết lý trí.