Khí Trùng Tinh Hà
Chương 51 : Lãnh Huyết Thập Nhất
Ngày đăng: 14:57 18/04/20
Bên trong đại viện công sở, hai vị sứ giả đến từ Chân Võ Thánh Địa đang cầm đọc một tờ tư liệu.
Người có bộ râu bạc buông tờ giấy, cười tủm tỉm nói:
- Hoàng Tổng quản, tất cả tư liệu về Hàn môn Tần gia đều ở đây.
- Ân…
Trung niên nhân mày kiếm trầm ngâm nói:
- Căn cứ tư liệu cho thấy, tổ tiên Tần gia là từ bên ngoài đến, tính đến nay đã có mấy trăm năm lịch sử. Căn cứ ghi lại, trăm năm trước Tần gia có rất nhiều đệ tử tinh anh mất tích, làm cho trong Gia tộc Luận phẩm bị thua, tụt xuống Vọng tộc, sau đó vài lần Gia tộc Luận phẩm, lại xuống tới Hàn môn. Nhìn cũng đủ biết, vụ mất tích này ảnh hưởng rất lớn đến Tần gia.
Ông râu bạc lão cũng gật đầu đáp lại:
- Nói đến cũng thấy kỳ quái, khi đó không có chiến tranh, cũng không có ôn dịch, mấy nhà ở quận La Giang cũng không ai mất tích, chỉ có mỗi Tần gia là biến mất hai mươi ba người, hơn nữa đều là tinh anh, chẳng lẽ không ly kỳ sao?
- Cái này không nói tới, mặc dù Tần gia lúc trước là Hào môn, nhưng chắc cũng không truyền lại võ điển trân quý gì, nếu không Tần gia trong hai lần Gia tộc Luận phẩm cũng không đến mức chật vật như vậy. Nhưng mà… Tần Vô Song hành động lại hoàn toàn không giống với người nhà Tần gia vài chục năm nay! Chu Trưởng lão, ngài luôn chú ý Tần Vô Song phải không? Ngài hiểu rõ hơn ta mà.
Chu Trưởng lão nghe nhắc đến Tần Vô Song, trên mặt nhất thời hiện lên ý cười thích thú.
- Hoàng Tổng quản, hai ta lần này được cắt cử đến quận La Giang giám sát Gia tộc Luận phẩm, cũng không nghĩ sẽ đào được một khối bảo thạch như vậy. Tiểu tử này, đừng nói Võ đồng ở quận La Giang, phóng nhãn ra khắp Nam Vân Châu, thậm chí cả Xích Mộc Lĩnh, chỉ sợ cũng kiếm không ra người thứ hai.
Trung niên nhân mày kiếm họ Hoàng này là người phụ trách cao nhất của Gia tộc Luận phẩm ở quận La Giang lần này, nghe Chu Trưởng lão nhận xét Tần Vô Song cao như vậy, gương mặt nghiêm túc cũng lộ ra nụ cười.
- Có Chu Trưởng lão canh chừng, ta cũng yên tâm. Một khối ngọc thô, cần phải được bảo vệ và mài giũa. Trước tiên cứ xem trận chiến tranh Hào môn lần này, Tần gia có thể làm ăn ra sao đã. Lại nói, hiện tại ở quận La Giang, mọi người đều cười nhạo chuyện Tần gia khiêu chiến Hứa gia. Dù sao, Hàn môn Tần gia có ít người thật…
Chu Trưởng lão cười sang sảng:
- Việc Thế gian biến ảo khó lường. Nguyên nhân chính là vì tất cả mọi người đều chê cười, lúc này mới càng đáng xem. Tình tiết thay đổi bất ngờ thì thú vị hơn chuyện bình thường nhàm chán chứ?
- Theo ngài thấy, Tần gia có mấy phần thắng?
- Nếu Hào môn Hứa gia không có át chủ bài gì chưa lật, Tần gia kỳ này chắc chắn thắng lớn!
Chưởng này uy lực quá mức bá đạo, công tham tạo hóa, lúc thi triển khi đối địch, tuyệt đối là cửu tử vô sinh.
Tần Vô Song trước kia định đợi đến khi luyện thành Viêm Dương Chân Kinh mới đi luyện chưởng thứ chín này. Nhưng hôm nay, kế hoạch biến hóa nhanh, cũng phải sửa lại.
Bởi vì Tây Môn Đại phiệt xuất hiện, khiến Tần Vô Song cảm thấy quyền lực sức mạnh của quý tộc thượng phẩm. Muốn phá vỡ cái áp lực này, không còn cách nào khác là phải dựa vào võ lực.
Mà Tây Môn Đại phiệt, đứng thứ năm trong Thập Nhị Đại Phiệt tại Bách Việt Quốc, bất luận thế lực hay là nhân lực cũng có thể nói là cao nhất. Ngoại trừ Hoàng thất cùng Chân Võ Thánh Địa, sợ chỉ có Tứ Đại Vương Tộc của Tứ Đại Lĩnh mới có thể áp chế mấy Đại phiệt này.
Đại phiệt, là quý tộc thượng phẩm xếp hàng thứ hai, gần với Tứ Đại Vương Tộc. Ít nhất phải có cao thủ Chân Võ Cảnh Bát đẳng tọa trấn!
Tần Vô Song kiếp trước đã từng chịu thiệt không ít, công việc ở kiếp thứ hai này, tuyệt không cho phép có bất cứ gì sơ suất. Mà địch ý của Tây Môn Thiên thì đã thực rõ ràng.
Chỉ có một Tây Môn Thiên, Tần Vô Song cũng không có để ở trong lòng. Nhưng sau lưng Tây Môn Thiên còn có cả Tây Môn Đại phiệt. Trước mắt, Tây Môn Đại phiệt chính là một trái núi lớn, chặn trước mũi Tần Vô Song, tùy thời có khả năng tạo thành chướng ngại, thậm chí là uy hiếp trí mạng hắn nữa.
Nguyên tắc của Tần Vô Song là bất cứ nguy cơ gì mới phát sinh thì liền tiêu diệt hết!
Chậm rãi đem chân khí trong cơ thể áp chế, đình chỉ chân khí đang vận hành tốc độ cao trong kinh mạch. Hô hấp bình thường, để mỗi cơ quan trong thân thể bình ổn trở lại.
Vào lúc này, tai Tần Vô Song động đậy.
Sát khí, một cổ sát khí che dấu cẩn thận đến khó mà phát hiện ra, ở bên trong bóng tối giống như tìm tòi cái gì.
Kiếp trước đã từng gặp qua vô số lần sát thủ tập kích bất ngờ, khiến toàn thân Tần Vô Song đột nhiên hưng phấn. Loại cảm giác này, giống như đã từng quen biết, không ngờ cùng kiếp trước cũng không có chút sai biệt nào.
Tần Vô Song vốn đã hoàn toàn dung nhập vào thế giới mới, đem sự tiếc nuối ở kiếp trước chôn sâu tận đáy lòng. Bây giờ trong đầu nhất thời lại nhớ tới hồi trước bị bảy gã Sát thủ Vương bài của Thực Huyết Sắc Vi ám toán, nhớ tới kiếp trước đến chết cũng không biết tỷ tỷ mất tích nơi nào, một cổ bạo khí trong khoảnh khắc xông lên đỉnh đầu.
Sát thủ à? Tần Vô Song tức giận bừng bừng, hai nắm đấm gắt gao nắm chặt lại, âm thầm thề trong lòng… Ta không giết sạch các ngươi, tuyệt không dừng tay lại!