Khí Trùng Tinh Hà
Chương 513 :
Ngày đăng: 15:04 18/04/20
Giọng nói này chẳng khác gì u hồn, trong lúc Mộ Dung Nhạn nghĩ là nó đã rời đi thì nó lại đột nhiên văng vẳng bên tai.
- Mộ Dung tiểu thư, nếu không tin những lời này thì sáng sớm mai có thể ra trước cửa sổ kiểm tra, mọi chuyện sẽ trở nên rõ ràng.
Mộ Dung Nhạn bỗng trở nên buồn bã, biến cố bất ngờ này khiến cô nhất thời rơi vào cảm giác do dự. Cô vốn dĩ định lên Thiên Đế Sơn gặp mặt Thiên Đế đại nhân, trần thuật lại mọi chuyện đã xảy ra ở Chi Tế Sơn, tố giác đám tán tu đã vi phạm hiệp ước, quá cảnh rất nhiều.
Nhưng mà, giọng nói này lại nói với cô là La Đĩnh đã biết được hành tung của cô và đang dùng chuyện đó để ép phụ thân cô là Mộ Dung Thiên Cực, nếu như cô cứ tiếp tục đi tiếp, rất có thể nửa đường sẽ gặp phải phụ thân, như vậy, cô sẽ đẩy phụ thân vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng nếu cô nửa đường buông tay mặc kệ vận mệnh của các quốc gia nhân loại biến chuyện này thành họa ngầm thì người nhà và tông môn của Tần Vô Song sẽ bị tấn công, chuyện này Mộ Dung Nhạn không muốn nhìn thấy.
- Tiểu thư, tên La Đĩnh đó xấu xa như vậy sao?
Giọng nói của Tiểu Trúc đã thấp hơn trước rất nhiều, đôi mắt nhìn quanh bốn phía hình như bị làm cho kinh sợ, sợ rằng La Đĩnh sẽ chui ra từ một góc nào đó.
Mộ Dung Nhạn quả không hổ là khuê tú đại gia, nên những cảnh này đã gặp nhiều, tâm trạng mặc dù do dự nhưng không hề bị rối loạn, chỉ đang nghĩ:
- Người lên tiếng cảnh báo mình là ai? Hắn nói La Đĩnh đang ở Thiết Mộc Châu Thành là thật hay giả?
Nhưng giọng nói đó nghe rất trịnh trọng, còn nói rõ sáng sớm mai phải rời đi. Mộ Dung Nhạn cũng không cân nhắc nhiều, quay sang nói với Tiểu Trúc:
- Tiểu Trúc, đừng lo lắng, người này không có ác ý, xem ra, từ lúc chúng ta bước vào Thiết Mộc Châu Thành người đó đã để ý đến chúng ta rồi.
Tiểu Trúc nói:
- Tiểu thư, cô ở Phiêu Tuyết Lâu hiếm khi xuất đầu lộ diện, vậy mà người này lại biết cô là Mộ Dung tiểu thư, khẳng định là có quen biết trước với cô. Liệu có phải thuộc hạ của Tần công tử không?
Mộ Dung Nhạn lắc lắc đầu:
- Tuyệt đối không phải, nếu như là Tần công tử, huynh ấy nhất định không phái thủ hạ đi làm chuyện này, đây không phải phong cách của huynh ấy.
- Cũng đúng, Tần công tử làm việc quang minh chính đại, huynh ấy cũng không phải là không dám gặp ai, nếu muốn nói cho tiểu thư chuyện này thì sẽ nói rõ thân phận.
Tiểu Trúc nói đến đây, đột nhiên nói:
- Tiểu thư, liệu có phải là thủ hạ tâm phúc của lão gia luôn ngầm bảo vệ chúng ta không?
Mộ Dung Nhạn cười không thành tiếng:
- Nha đầu, người thật là biết tưởng tượng.
- Vậy có thể là ai?
- Có phải có hai cô nương sống ở khách điếm của ngươi không?
- Đúng vậy, khách quan, ngài cũng quen hai cô nương đó ạ? Chậc chậc, hai cô nương đó là hai người có dung mạo đẹp nhất mà ta gặp ở Bài Sơn Phủ này.
La Đĩnh trừng mắt:
- Vậy bọn họ rời đi từ lúc nào?
- Chắc phải được một lúc rồi?
Tên tiểu nhị gãi đầu gãi tai suy nghĩ, nói:
- Nếu như bọn họ đi nhanh thì có lẽ bây giờ đã xuất thành rồi.
La Đĩnh đấm mạnh lên quầy, sải từng bước lớn ra khỏi khách điếm, nhìn Hắc Báo rồi lại quay trở về Công hội Liên minh Tán tu.
Hắc Báo nhìn theo bóng dáng La Đĩnh, khóe miệng chợt xuất hiện một nụ cười quái dị. Hắn biết, La Đĩnh đã thực sự nổi giận rồi, người này một khi đã nổi giận thì đầu sẽ nóng lên, một khi hắn đã nóng lên thì càng dễ dối phó.
Đương nhiên, mọi chuyện, bao gồm cả tên tiểu nhị ở quầy đều là tai mắt và mối quan hệ của Hắc Báo ở Thiết Mộc Châu Thành. Đây chính là thủ đoạn của một người xuất thân từ tán tu như Hắc Báo, hắn muốn lừa La Đĩnh, quả thực dễ như trở bàn tay.
La Đĩnh cùng Hắc Báo, một trước một sau quay trở lại Công hội Liên minh Tán tu. La Đĩnh vừa mới đặt chân vừa cửa Công hội thì đã gặp ngay một người từ bên trong bước ra. Khoảnh khắc lướt qua nhau, vai người này khẽ chạm vào vai La Đĩnh.
Đúng lúc tâm trạng đang không tốt, La Đĩnh lớn tiếng quát:
- Tên kia, không có mắt à?
Người nọ cũng nổi giận, nhưng vừa nhìn thấy mặt La Đĩnh biểu cảm chợt chuyển thành vẻ khó tin, hét lớn:
- La Đĩnh công tử, đây không phải là La Đĩnh công tử sao? Ài, đúng là ngài rồi. La Đĩnh công tử, ta là người rất sùng bái ngài! Không ngờ lại có thể gặp được La Đĩnh công tử ở nơi nhỏ bé này! Thật ngạc nhiên.
Người này vẫn líu lo không ngừng.
La Đĩnh quả thực không tưởng tượng nổi, miệng lẩm bẩm than thầm. Hắn tựa hồ vừa ý thức được mình đã mắc bẫy của người khác, toàn thân như vừa rơi xuống một cái giếng sâu hun hút. Khiến hắn cảm thấy cơ bắp toàn thân run lên từng chập.
Đúng là gặp quỷ, một tán tu hắn không hề quen biết lại có thể thản nhiên vạch trần thân phận của hắn! Câu nói này thu hút sự chú ý của tất cả tán tu đang có mặt trong Công hội. Vài trăm cặp mắt dán chặt lên người La Đĩnh, khiến La Đĩnh chỉ muốn đeo mặt nạ, chui tọt xuống đất.