Khí Trùng Tinh Hà
Chương 517 :
Ngày đăng: 15:04 18/04/20
Tốc độ chiếu xạ kim quang của Độc Giác Thần Mã rất nhanh, nhưng tốc độ di chuyển của La Đĩnh cũng không hề thua kém. Bị kim quang truy tung, La Đĩnh thoáng động khắp nơi khiến kim quang chỉ có thể chiếu vào người hắn một lát chứ không thể định vị được hắn. Thần Tú Cung của Tần Vô Song vừa định bắn lại phát hiện La Đĩnh đã thoát khỏi quỹ tích, cả ba bốn lần đều như vậy.
Tần Vô Song cũng không nản lòng, vẫn duy trì cho Thần Tú Cung trạng thái xạ kích như cũ.
La Đĩnh mặc dù có thể tránh né nhưng vẫn luôn có cảm giác mũi nhọn đang chọc vào lưng, bởi vì hắn cũng nghe nói Tần Vô Song có một vũ khí vô cùng lợi hại, chính là Thần Tú Cung. Nghe nói Thần Tú Cung này có thể vượt cấp giết người, La Đĩnh đương nhiên không dám coi thường uy lực của bộ cung tiễn này.
Hắn mặc dù có lân giáp hộ thân, lực phòng ngự cũng vô cùng lợi hại nhưng nếu như bộ cung tiễn đó đúng là vũ khí Thần đạo thì dù hắn có tử sắc lân giáp hộ thân thì cũng không thể ngăn cản. Cho nên, La Đĩnh tuy kiêu ngạo nhưng cũng tuyệt đối không dám chống lại Thần Tú Cung.
Tần Vô Song từ khi có được Thần Tú Cung chưa bao giờ gặp được ai dám chính diện đối kháng với Thần Tú Cung. Bởi vậy hắn cũng tuyệt đối tin rằng La Đĩnh mười phần không dám đối mặt với Thần Tú Cung. Nhìn hắn chui lủi trong không gian có vẻ uy phong vô cùng nhưng đó cũng là một biểu hiện của sợ hãi.
La Đĩnh trong lòng cũng rất tức giận. Mặc dù chỉ mới giao thủ được một thời gian ngắn nhưng hắn cũng thấy bất ngờ. La Đĩnh không chỉ không giành được thế thượng phong mà vô hình trung còn rơi xuống hạ phong.
Ba đại linh thú bao vây hắn, con nào cũng là Động Hư Cảnh, mà linh thú Động Hư Cảnh này con nào cũng có thủ đoạn thần thông của mình. Những thủ đoạn thần thông khiến La Đĩnh cảm thấy như bị bó tay bó chân, vô cùng khó chịu.
Nhất là xa xa, tên Tần Vô Song vẫn giương bộ cung tiễn tạo nên một sự uy hiếp vô hình khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
La Đĩnh nằm mơ cũng không tưởng tượng ra được tên Tần Vô Song mà hắn vẫn luôn coi thường lại có lúc khiến hắn cảm thấy khó chịu đến mức không thể giải tỏa được. Nhưng lúc nãy khi hắn vừa phát động công kích, hắn đã ý thức được rằng ba đại linh thú căn bản không để hắn tiếp cận Tần Vô Song tiến hành công kích đơn độc.
Nếu như không thể tiếp cận Tần Vô Song phát động công kích đơn độc, muốn phá vỡ cục diện hôm nay, La Đĩnh hắn căn bản không có khả năng chiến thắng. Nếu như nói một mình đánh bại ba con linh thú Động Hư Cảnh thì đúng là nằm mơ.
Nghĩ đến đây, La Đĩnh đột nhiên nảy ra một ý. Nếu như không thể giành chiến thắng thì hôm nay cũng không nên ham chiến.
Tiêu diệt Tần Vô Song cố nhiên vẫn là việc hắn muốn làm nhất, nhưng tình thế áp đảo người. Bây giờ hắn đang bị bao vây, dù trên người vẫn còn những át chủ bài nhưng nếu như ba con linh thú Động Hư Cảnh cùng muốn liều mạng với hắn thì cục diện đối với hắn mà nói vô cùng bất lợi.
Nghĩ đến đây, La Đĩnh đột nhiên bổ nhào giữa không trung, vọt thẳng xuống đất. Đúng lúc này, Tịnh Đàn Bảo Trư nãy giờ vẫn đứng dưới đất chờ đợi rít lên một tiếng. Cái miệng như một chậu máu đỏ lòm tạo nên một lực hút cực mạnh về phía La Đĩnh. Lực hút vừa phun ra, nhất thời khiến bụi tung mù mịt, một mùi tanh hôi vô cùng nhức mũi xông thẳng lên trời, xông về phía La Đĩnh. La Đĩnh mặc dù đã biết nhưng mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, khiến đan điền của hắn quay cuồng không thôi, ngay cả nguyên thần cũng suýt bị hút mất.
Tâm huyết cồn cào, La Đĩnh cũng biết vậy nên thanh đao xích trong tay cũng không quên bổ xuống, còn thân thể của hắn cố kìm lại, vọt lên giữa không trung.
Hắn vốn đang định hạ xuống, chớp mắt lại thay đổi bay lên khiến thân thể phải xoay một trăm tám mươi độ. Phương thức trùng kích xoay chuyển cấp tức bất ngờ này cũng tạo ra một lực trùng kích rất lớn với cơ thể hắn.
- Kẻ truy sát ngươi là ai?
Đại Đạo tôn trầm giọng hỏi.
- Là tên vô danh tiểu tốt Tần Vô Song của các quốc gia nhân loại, không biết mạng hắn là mạng gì mà có hẳn ba con linh thú Động Hư Cảnh nghe lời hắn răm rắp. Đại Đạo tôn, xin hãy phái ngay cường giả đến tiếp ứng!
La Đĩnh không còn vẻ cuồng ngạo lúc trước, sau khi lĩnh giáo uy lực của ba linh thú Động Hư Cảnh, nhất là sau khi cảm nhận được uy lực bộ cung tiễn của Tần Vô Song, La Đĩnh sớm đã không còn vẻ kiêu căng như trước nữa mà thay vào đó là cảm giác sợ gãi sâu sắc.
Hắn biết, nếu như bị đối phương bao vây, dốc toàn lực vây sát thì hoàn cảnh của hắn sẽ còn khó khăn hơn. Chờ cho đến khi toàn bộ quân bài trong tay hắn được sử dụng sạch sẽ thì cục diện sẽ còn khó bước hơn.
Cho nên hiện tại tuyệt đối không phải là lúc nói về thủ đoạn mà phải cắt đuôi được đám truy binh này. Chỉ cần cường giả của La Thiên Đạo Trường kịp thời tiếp ứng, mọi chuyện sẽ lại vạn sự đại cát.
Chỉ cần tiêu diệt được Tần Vô Song, hết thảy mọi dư luận sẽ là do hắn dẫn dắt. Cho dù cuối cùng cũng vẫn phải tìm kẻ chết thay thì mọi trách nhiệm đều có thể đổ lên đầu Hắc Báo.
Đại Đạo tôn mặc dù cũng không hài lòng khi biết La Đĩnh rời khỏi La Thiên Đạo Trường nhưng nói thế nào La Đĩnh cũng là người kế nghiệp số một của Đạo Trường, nếu như để hắn xảy ra chuyện gì ở bên ngoài đương nhiên cũng không tốt, lập tức nói:
- Ngươi dốc toàn lực chạy nhanh về Đạo Trường. Nếu gặp phải nguy cơ thì đừng tiếc rẻ mấy át chủ bài, chỉ cần giữ được mạng sống, có biết không?
Cái này đương nhiên không cần thiết phải nói, chuyện đến nước này La Đĩnh đương nhiên cũng biết mạng sống quan trọng hơn tất thảy mọi thứ, gật đầu nói:
- Biết rồi ạ, thỉnh Đại Đạo tôn mau phái viện binh!
Ngọc bài Truyền thức này vô cùng tiêu hao thần thức, La Đĩnh cũng không muốn phải tiêu hao quá nhiều, ảnh hưởng đến chuyện chạy trốn nên không nói thêm điều gì, thu hồi thần thức, chạy nhanh về phía trước vội vàng như một con chó cúp đuôi, như một con cá lọt lưới, bộ dạng vô cùng thảm hại.