Khí Trùng Tinh Hà

Chương 544 :

Ngày đăng: 15:05 18/04/20


Bên tai vang lên những âm thanh ầm ầm, giống như bị rơi xuống nước, hắn nghe thấy vô số loại âm thanh, cơ thể hắn cũng bị cái lực đạo kia túm lấy, gắt gao kéo xuống.

Bên tai hắn mơ hồ nghe thấy một tiếng kêu thảm, giống như tiếng của Ngân Ưng Nhị hào làm cho hắn thêm sợ hãi không thôi.

Rầm!

Tả phú hộ giống như một trái hồng chín rơi từ trên cây xuống, rơi vào vũng bùn.

Mặc dù Tả phú hộ bị Trọng Lực Thuật kéo xuống, ngã xuống không thể dậy nổi, nhưng tinh thần hắn vẫn vô cùng tỉnh táo. Trong lòng than thở không thôi:

- Xong rồi, xong rồi… không ngờ nửa đời ta là người cẩn thận, cuối cùng vẫn gặp nạn.

Toàn thân Tả phú hộ bất động, đừng nói dùng Ngọc bài Truyền thức, ngay cả mở miệng nói chuyện, cũng là điều không thể, cặp mắt miễn cưỡng mở ra, nhìn ngắm xung quanh. Nhưng hắn chỉ nhìn thấy một vài khuôn mặt với nụ cười giễu cợt, vừa có người vừa có thú, làm cho Tả phú hộ rùng mình tự hỏi:

- Ta đây đã đắc tội với người nào sao? Thế nhưng lại xuất động một trận thế lớn đến như vậy mà đối phó ta.

Bao Bao lúc này vẫn là bộ dáng nhân loại, giơ chân dẫm vào ngực Tả phú hộ, cười hì hì nói:

- Tả phú hộ, trước mặt đại gia ta, đừng có mà giả bộ khúm núm như vậy. Bây giờ ta hỏi ngươi là muốn sống hay muốn chết?

Những lời nói này tự nhiên chỉ đơn thuần là một lời nói mát. Địa vị của Tả phú hộ ngày hôm nay không phải tự nhiên mà có, ai chẳng muốn sống ung dung tự tại giống như thần tiên, sao lại muốn chết được chứ?

- Đừng phí lời nữa, cứ việc đưa hắn đi.

Bao Bao tò mò hỏi:

- Đưa hắn đi? Đi đâu?

Tần Vô Song cười nói:

- Tất nhiên là trở về thành Châu thành Hà Khẩu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn

Tả phú hộ ngực đập thình thịch, hắn ý thức được rằng trong chuyện này hình như có một âm mưu, nhưng trong lúc này, hắn nghĩ mãi cũng không ra, âm mưu này rốt cuộc được thực hiện như thế nào, và những người này là ai? Sợ hãi và tuyệt vọng, làm hắn không thể nào bình tĩnh nổi.

- Tả phú hộ, nghe nói ngươi có một đặc quyền, có thể tự do xuất nhập Thiên Dương Sơn, có đúng không?

Ánh mắt của Tả phú hộ bắn ra một tia nghi ngờ nhìn Tần Vô Song, dường như đang suy nghĩ, người này rốt cuộc muốn làm gì. Tần Vô Song thản nhiên mỉm cười, ung dung tự tại, không tránh né ánh mắt của Tả phú hộ.

- Nghe nói Tả phú hộ ngoài việc thích sưu tập kỳ trân dị bảo, còn có một sở thích, thích mỹ nữ, có đúng không? Thử nghĩ xem, chỉ cần một đao của ta hạ xuống đem "tiểu đệ đệ" của ngươi hoàn toàn chặt đứt. Cuộc đời sau này của ngươi cũng chỉ có thể ôm kỳ trân dị bảo sống mà thôi, có đúng không?

Những lời nói ác độc như vậy mà Tần Vô Song lại nói ra với một giọng điệu rất nhẹ nhàng như vậy, làm cho Tả phú hộ cảm thấy có chút sợ hãi.
Tần Vô Song dùng ánh mắt dò xét nhìn Tả phú hộ, xem lời nói của hắn có thể tin hay không, thấy thái độ của hắn rất kiên quyết, không giống như giả bộ.

Hơn nữa, lời nói của Tả phú hộ nghĩ lại thấy cũng có lý. Nếu Tả phú hộ đã dẫn sói vào nhà, khi truy cứu trách nhiệm, hắn cũng không thoát được tội.

Tả phú hộ thấy Tần Vô Song im lặng, cho rằng chiêu thức hù dọa của mình rất có hiệu quả, một khi đối phương đã có chuyện cầu cạnh hắn, thì sử dụng biện pháp này hắn cũng sẽ không bị chết oan, có thể ra điều kiện.

Tần Vô Song suy nghĩ một lúc mỉn cười gật đầu, giống như đã quyết định cái gì đó:

- Tốt, rất tốt!

- Tốt cái gì?

Tả phú hộ nhìn thấy Tần Vô Song cười sảng khoái như vậy, trong lòng rung lên, nhưng ngoài miệng vẫn còn cứng cỏi:

- Các hạ, ngươi muốn dùng cái này để gây áp lực với ta, ta khuyên ngươi sớm từ bỏ đi, trừ khi việc mà ngươi muốn làm, không hề liên lụy tới chín đời Tả gia của ta.

- Không, chuyện này nhất định sẽ liên lụy đến chín đời họ nhà ngươi, hơn nữa cho dù gia tộc của ngươi có đến chín mươi đời, nhất định bọn họ cũng sẽ tru sát hết chín mươi đời dòng họ nhà ngươi.

Điều này làm cho Tả phú hộ cảm thấy lạnh cả người, nhìn Tần Vô Song đang nói cười:

- Ngươi muốn đến Thiên Dương Sơn náo loạn, chỉ dựa vào các ngươi chỉ sợ chưa đủ thôi.

Tần Vô Song càng cười lớn hơn.

Tả phú hộ bàng hoàng sợ hãi, người run rẩy:

- Rốt cuộc ngươi cười cái gì? Thần thần bí bí?

- Lúc trước ta còn do dự, ngươi có thể nào không cần phải chết hay không? Xem tình huống hiện tại ngay cả một chút lòng trắc ẩn cuối cùng của ta đối với ngươi cũng không còn.

Tả phú hộ cười lớn:

- Ngươi giết ta? Không phải ngươi muốn vào Thiên Dương Sơn hay sao, ngươi không thể giết ta, cho dù ngươi đi Nga Hồ Châu, mua chuộc được người của gia tộc Điền gia thì quan hệ của họ cũng không rộng bằng ta, họ không thể dẫn ngươi vào Thiên Dương Sơn.

Tả phú hộ mặt đỏ tía tai, bộ dáng toát lên vẻ tự tin