Khí Trùng Tinh Hà

Chương 550 :

Ngày đăng: 15:05 18/04/20


Thì ra, một hồi chấn động vừa rồi, cả việc bầu rượu rơi xuống đất, kỳ thật đều là trò bọn Tần Vô Song bày ra. Trong nháy mắt bầu rượu rơi xuống đất, Tần Vô Song nhanh tay chụp lấy, trong lúc đứng lên, đã bỏ một ít độc dược đã chuẩn bị sẵn vào trong đó.

Độc dược này là do Ngọc Thố đặc biệt chế luyện ra, có thể làm cho người khác không thể vận hành linh lực trong đan điền. Sở dĩ Tả phú hộ không sao là do trước đó đã uống thuốc giải, La Dương cũng không phải là thần tiên, không thể dự đoán trước sẽ có việc này.

Thiềm Cung Ngọc Thố đã vô cùng thành thục Thần Cổ Thuật, La Dương bị bọn họ khống chế, tự nhiên không có một chút cơ hội phản kháng.

Tất cả đều như kế hoạch, đợi La Dương tỉnh lại, thần thức của hắn cũng đã bị Tần Vô Song khống chế, thần cổ trong cơ thể của La Dương đã hoàn toàn khống chế thần thức hắn.

- Bái kiến chủ nhân.

La Dương cung cung kính kính đi tới.

Tần Vô Song lạnh lùng nhìn Tần Vô Song, cố nén lửa giận nói:

- Chuyện tối hôm nay nên thu xếp thế nào, chắc ngươi rõ chứ?

- Xin chủ nhân yên tâm, La Dương biết nên làm thế nào.

Hiện tại ở biệt viện Trúc Hải, thân phận của La Dương là cao nhất. Đợi sau khi Bảo Trư và Thần Mã bắt sống hai tên tùy tùng của La Dương trở về, tất cả những động tĩnh ở biệt viện Trúc Hải sẽ bị tiêu trừ hoàn toàn.

Tần Vô Song rất hài lòng với hành động tối hôm nay, bước thứ nhất của kế hoạch đã kết thúc hoàn mỹ.

Mở đầu tốt đẹp là đã thành công một nửa, sau khi nắm được La Dương, đầu óc Tần Vô Song đã tỉnh táo lên rất nhiều. Tuy lửa thù hận vẫn như cũ hừng hực bốc cháy, nhưng lúc này tâm trí Tần Vô Song cũng không còn bốc hỏa như lúc đầu nữa.

Hắn biết, quá trình thực thi của cả kế hoạch, đã càng ngày càng nắm chắc.

Sáng sớm hôm sau, La Dương đem theo bốn tên tùy tùng tâm phúc đến tìm Tần Vô Song, Tần Vô Song không muốn kéo dài, tránh đêm dài lắm mộng.

- Chủ nhân, bây giờ có thể xuất phát rồi!

La Dương nói.

Theo kế hoạch, năm đại Linh thú Phong ấn vẫn về Phong ấn Đồ quyển, mà Bao Bao và Cô Đơn thì đi cùng với Tần Vô Song.

Tả phú hộ và ba tùy tùng khác của ông ta đều ở biệt viện Trúc Hải, có thể liên lạc bất cứ lúc nào.

Bốn gã tùy tùng của La Dương, cũng chỉ dẫn theo hai người, thêm Tần Vô Song, Bao Bao và Cô Đơn, tổng cộng có sáu người.

Dù sao đây cũng là địa bàn của La Thiên Đạo Trường, lúc Tần Vô Song đưa bản đồ ra trước mặt La Dương, La Dương cũng rất ngạc nhiên:

- Chủ nhân, người muốn đi Cửu Luyện Huyền Phong Cốc?

- Nơi này gọi là Cửu Luyện Huyền Phong Cốc sao?
La Dương ảm đạm nói:

- Hai đứa con trai của ta trước sau cũng không còn trên đời nữa rồi, không có người kế thừa. Ở La Thiên Đạo Trường không có tiền đồ. Vì vậy, những người ở trạm kiểm soát có nể mặt hay không cũng không thể biết trước.

Đây là lời nói thật. Tần Vô Song mỉm cười nói:

- La Thiên Đạo Trường cũng đề phòng người của mình như vậy sao? Chẳng lẽ họ sợ ngươi sẽ hủy tấm Trấn Ma Thạch Bia, thả ra hai tên yêu linh Thần đạo kia sao?

La Dương cười như mếu:

- Không phải họ sợ chuyện này. Tấm Trấn Ma Thạch Bia kia, ngoài lực lượng Thần đạo ra, nếu không, không thể phá được nó, kể cả Kỳ Diệu Huyền Cảnh, cũng không thể hủy được tấm Trấn Ma Thạch Bia đó, với bản lĩnh của La Dương ta chắc chắn không làm được.

- Vậy phiền ngươi phải động não rồi, tóm lại, ta không cần biết ngươi dùng cách gì, nhất định phải vào được Cửu Luyện Huyền Phong Cốc.

Tần Vô Song khẩu khí kiên quyết.

La Dương không nhịn được hỏi:

- Chủ nhân, rốt cục ngài muốn vào đó làm gì?

- Đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Tần Vô Song lãnh đạm nói.

Sau khi đã quyết định xong, đám người bọn họ quyết định đi theo đường chính, hai trạm kiểm soát đầu tiên nhìn thấy lệnh bài Trưởng lão của La Dương, không do dự liền cho qua. Dù sao, những người ở xa thì thân phận càng thấp, càng tôn sùng Trưởng lão. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đến trạm kiểm soát thứ ba, tuy La Dương đưa ra lệnh bài, nhưng vẫn bị chặn lại hỏi. La Dương đem lý do đã chuẩn bị sẵn nói ra. Đệ tử giữ quan nhìn thấy lệnh bài, chỉ có thể cho đi, nói:

- Trưởng lão La Dương, chúng tôi ở đây có thể cho ngài qua, nhưng cửa ải phòng ngự cuối cùng là do Trưởng lão La Thực đích thân trấn giữ, ông ấy có cho qua hay không thì tôi không dám chắc.

La Dương thản nhiên nói:

- Cửa ải này các ngươi không cản trở, ta đã rất cảm kích rồi, trạm kiểm soát sau không liên quan đến các ngươi, ta sẽ không làm khó dễ các ngươi đâu.

- Được, Trưởng lão La Dương, mời!

Thu hồi lệnh bài, tiếp tục hành trình, khoảng trăm dặm nữa là đã đến phạm vi Cửu Luyện Huyền Phong Cốc. Trạm kiểm soát thứ tư cách cốc khẩu của Cửu Luyện Huyền Phong Cốc không xa, xem tình hình này, muốn đi vào Cửu Luyện Huyền Phong Cốc, cũng không có khả năng vòng qua trạm kiểm soát thứ tư.