Khí Trùng Tinh Hà

Chương 57 : Dù ngàn vạn người, ta cũng chấp!

Ngày đăng: 14:57 18/04/20


Sau bữa cơm trưa, mọi người đều về phòng nghỉ ngơi.

Buổi chiều, trận chiến tranh đoạt Hào môn quan trọng nhất, quyết định thắng bại, cũng là quyết định danh ngạch Hào môn này sẽ thuộc về ai.

Tần Vô Song vốn không ngủ, chỉ khoanh chân ngồi. Trực giác của võ giả cho hắn thấy, tranh đoạt danh ngạch Hào môn, không có khả năng chấm dứt đơn giản như vậy được.

Hào môn Hứa gia tâm tính sài lang, đối với cơ nghiệp gia sản của Hàn môn Tần gia bọn bọ cũng ham muốn, có thể thấy được, bọn họ mà dễ dàng bỏ qua cái danh ngạch Hào môn, căn bản là không phù hợp với phong cách của Hứa gia. Mặc dù là người sắp chết giãy dụa, cũng khẳng định còn có trắc trở.

Tần Vô Song cũng không gấp, hắn chờ Hào môn Hứa gia ra chiêu bài cuối cùng. Tần gia đang đứng ở cục diện ưu thế hôm nay, hắn cũng không cần đi chủ động gây sự.

Hào môn Hứa gia, danh hiệu này cũng chỉ tồn tại đến buổi chiều nay mà thôi. Đối một tòa nhà đã mục nát sắp đổ, cũng không cần chủ động đẩy thêm cái nữa, chỉ là lãng phí thời gian. Cứ để nó thuận theo đại thế ngã xuống, đây mới là lựa chọn thông minh.

Đột nhiên, Tần Vô Song mí mắt vừa động, đôi mắt ưng mở ra, một trận quang mang kỳ lạ hiện lên. Quả nhiên không ngoài sở liệu, thật sự đến rồi.

Có ba người đến, nghe cước bộ, trong ba người này, có một người thực lực cũng đủ cùng Đạt Hề Hằng giao chiến. Trong đó có một người, tu vi còn cao hơn cả Đạt Hề Hằng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tần Vô Song trong lòng kinh ngạc, lập tức khôi phục bình tĩnh, trong đầu lập tức hiện lên bốn chữ, Tây Môn Đại phiệt.

Quận La Giang nho nhỏ, không có khả năng lập tức có thể xuất hiện ba gã cường giả cấp bậc này. Suy nghĩ đến chiêu xao sơn chấn hổ mà mình đưa ra mấy ngày trước, nhất định là Tây Môn Thiên đã hướng gia tộc cầu viện, Tây Môn Đại phiệt lại phái thêm viện quân đầy đủ sức lực đến đây!

Kẻ đến bất thiện, kẻ thiện không đến!

- Phụ tử Tần gia, đi ra ngoài nói mấy câu.

Một đạo thanh âm âm trầm sâm nghiêm, dùng chân khí ngưng tụ thành tuyến, xuyên thấu hành lang khách ****, trực tiếp vang đến tai phụ tử Tần gia.

Nội cái chiêu thức ngưng âm thành tuyến, liền cũng biết người tới có thực lực như thế nào. Tuy rằng âm tuyến còn chưa liền mạch lưu loát, nghe qua còn có chút ngắt quãng, nhưng có thể đạt đến tu vi này, không phải chỉ đơn giản là Chân Võ Cảnh Thất đẳng.

Người tới, lại còn có cường giả Chân Võ Cảnh Bát đẳng?

Tần Vô Song căn bản không để cho người tới quấy rầy người thân của mình, vội đi ra cửa phòng, thấp giọng nói với phụ thân:

- Phụ thân, ngươi ở trong này, ta đi ra.
Hai gã Chân Võ Cảnh Thất đẳng, tu vi kém lão giả áo bào đen một bậc, tự nhiên lại càng không dám đón đỡ, liên tục lui bước, kêu khổ không ngừng.

Bọn họ theo như tình báo, cũng biết được Tần gia có một gã Võ đồng yêu quái, lại không nghĩ tới hắn còn yêu quái đến độ làm cho người ta sợ hãi!

Tần Vô Song lần này chỉ muốn lập uy, cũng không định giết địch. Sau khi xuất chiêu, đột nhiên ngửa mặt hú lên một tiếng. Thanh âm của hắn như phong lôi nổi lên, như vàng đá va chạm, khoảnh khắc đem thanh âm lan truyền ra hơn phân nửa địa phận quận thành La Giang.

Sau khi tiếng thét tan đi, Tần Vô Song lại lớn tiếng quát:

- Tần Vô Song ta một lời minh bạch. Hứa gia, dù ngươi có Tây Môn Đại phiệt làm chỗ dựa vững chắc, hôm nay cũng khó tránh khỏi kết cục thảm bại! Hào môn Hứa gia, bắt đầu từ hôm nay không còn tồn tại nữa! Tây Môn Đại phiệt ngươi ngang ngược xuất đầu, cho dù phải đánh tới Chân Võ Thánh Địa, ta cũng tuyệt đối không chùng tay!

Lão giả áo bào đen biến sắc, thầm mắng tên tiểu tử Tần gia giảo hoạt.

Lúc trước Tần Vô Song đột nhiên thét dài một tiếng, hắn đã mơ hồ có cảm giác không ổn. Quả nhiên, Tần Vô Song một lần truyền âm, chỉ sợ hơn phân nửa quận thành La Giang đều có thể nghe được.

Sứ giả Chân Võ Thánh Địa cũng không phải kẻ điếc, chẳng lẽ không truyền đến tai bọn họ sao?

Tây Môn Đại phiệt tuy có thể một tay che trời, có thể uy hiếp ngầm, có thể sử ám chiêu, có thể dụng độc kế, nhưng hết thảy cũng phải tuân theo một điều kiện tiên quyết, đó là phải bỏ Chân Võ Thánh Địa qua một bên. Một khi bị Chân Võ Thánh Địa biết được, cho dù là cường hãn như Tây Môn Đại phiệt, cũng tuyệt đối không dám lỗ mãng!

Tần Vô Song cũng biết điều này, hắn sử dụng Sư Tử Hống để truyền âm, chính là muốn mượn uy nghiêm của Chân Võ Thánh Địa để kinh sợ Tây Môn Đại phiệt.

Tây Môn Đại phiệt hứa vì Hứa gia xuất đầu, chỉ có thể âm mưu bên dưới ánh mắt của Chân Võ Thánh Địa mà thôi. Âm mưu một khi bị phơi bày ra ánh sáng, biến thành dương mưu, liền chắc chắn không có kết quả gì.

Mà Tần Vô Song nói to như vậy, chính là để cái âm mưu kia không còn chỗ để ẩn thân. Hắn một giọng hét lớn lên như vậy, sứ giả Chân Võ Thánh Địa cho dù không muốn nghe cũng không được.

Hắc bào quát một tiếng, kêu gọi đồng bạn:

- Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta đi!