Khí Trùng Tinh Hà
Chương 610 : Âm Dương Sinh Tử Kiều
Ngày đăng: 15:06 18/04/20
Yến Truy Dương điên cuồng hướng về phía cây cột bên trong đại điện mà đi qua, Tần Vô Song quan sát một lát liền biết được ý đồ của Yến Truy Dương.
Yến Truy Dương này rõ ràng chính là muốn tiến vào bên trong đại điện. Nếu đây đúng là sào huyệt của Thái cổ Yêu long, để cho Yến Truy Dương đạt thành ý nguyện, là người đầu tiên tiến vào bên trong Bàn Long Điện, tuyệt đối không phải là chuyện tốt. Vạn nhất tên Yến Truy Dương này nhanh chân giành được trước, đạt được huyết mạch của Thái cổ Yêu long, được nó tẩy lễ, đột nhiên sản sinh ra biến dị huyết mạch, đạt được lực lượng tối thượng, loại khả năng này cũng không phải là không thể xuất hiện.
Lại nhìn tên Yến Truy Dương kia đã tiến tới gần cây trụ lớn bên trong. Tuy rằng hắn thúc giục nguyên thần cực đại, rất nhanh sẽ trở nên sức cùng lực kiệt, nhưng nếu như hắn có thể phá vỡ được cây cột lớn kia, thì đã trực tiếp tiến vào trong Bàn Long Điện. Nếu như Thái cổ Yêu long thực sự có truyền thừa huyết mạch xuống thì nhất định không thể để cho hắn lấy được.
Bất luận thế nào thì cũng tuyệt đối không thể cho tình huống đó xuất hiện. Tần Vô Song nghĩ đến điều này, liền đem Thần đạo Hộ Thuẫn thúc giục, giống như một con tàu cao tốc vậy, hướng về phía đại điện bên trong mà vọt vào.
Yến Truy Dương thấy Tần Vô Song phóng đến, vô cùng khẩn trương, thúc giục lực lượng toàn thân, múa may trường đao Thần đạo hướng về phía cây cột lớn bên trong kia mà điên cuồng chém tới.
Hiện tại trong đầu hắn chỉ có một ý niệm, lao ra khỏi vùng lốc xoáy loạn lưu này, chạy trốn vào trong Bàn Long Điện.
Trong khu dòng xoáy loạn lưu này, Tần Vô Song cũng biết, Thần Tú Cung khẳng định là không có chính xác, áp lực trong lốc xoáy loạn lưu này đã vượt qua thủy áp ở độ sâu năm trăm trượng. Với tu vi của Tần Vô Song trong giờ phút này, muốn mặc kệ đám lốc xoáy loạn lưu này cũng là vô cùng khó khăn.
Cho nên, hắn cũng bất chấp hậu quả ép sát mà qua, chính là thừa dịp Yến Truy Dương đang toàn lực công kích cây long trụ phía trong, thân hình chậm chãi đong đưa, dẫn theo cái Thần đạo Hộ Thuẫn kia, đồng thời cũng vừa đề phòng Yến Truy Dương có thể xoay người tập kích bất ngờ.
Tấm chắn này, có công có thủ. Tần Vô Song chỉ cần tiếp cận Yến Truy Dương, liền có thể thúc dục Thần đạo Hộ Thuẫn, giết chết Yến Truy Dương.
Yến Truy Dương đã gần sắp sửa sức cùng lực kiệt, Tần Vô Song tự nhiên là rõ ràng về điểm này. Mà Tần Vô Song hắn đường dài truy sát, cũng là tiêu hao linh lực rất lớn.
Chỉ là sau khi Tần Vô Song bị tổn hao thì lập tức dùng Linh Lực Nguyên Châu kia bổ sung lại linh lực, cho nên cũng tương đương với không tiêu hao chút nào.
Tần Vô Song hôm nay rốt cục cũng có thể lĩnh hội được, sáu kiện bảo vật mà Lỗ Tiên Lâu đã lưu lại cho hắn, không có vật nào là không có công dụng cả, Linh Lực Nguyên Châu này lúc ban đầu còn không cảm thấy gì, tại thời khắc mấu chốt sử dụng, quả nhiên là tác dụng vô cùng nghịch thiên.
So sánh với Yến Truy Dương đã sức cùng lực kiệt, Tần Vô Song hiện tại chính là đầy đủ sức lực. Thành ra trong không gian lốc xoáy loạn lưu này, lực hành động của Tần Vô Song vẫn là linh hoạt hơn tên Yến Truy Dương kia.
Điểm quan trọng nhất là trên người Tần Vô Song cũng đã từng được thần quang tẩy lễ qua, điều kiện thân thể có thể so sánh với Thần đạo cường giả, dưới sự đè ép của không gian loạn lưu này, thực sự cũng không chật vật như Yến Truy Dương.
Tần Vô Song dừng ở trước hai cây cầu này cũng không biết nên chọn lựa ra sao. Hắn biết, chỉ có hai loại khả năng, hoặc là Yến Truy Dương thành công tiến vào đại điện, Tần Vô Song hắn không thể đuổi theo. Hoặc là một khả năng khác, có thể Yến Truy Dương đi vào tử địa, Tần Vô Song lại ngồi đây mà hưởng thành quả, sau đó lựa chọn cây cầu còn lại thuận lợi thông qua.
Nếu Yến Truy Dương này nhanh chân giành trước, đi lên con đường chính xác, như vậy thì điều duy nhất mà Tần Vô Song có thể làm chính là rời khỏi đây, nếu không để tên Yến Truy Dương này đạt được huyết mạch của Thái cổ Yêu long, thậm chí là thao túng cơ quan cấm chế của Bàn Long Điện này, khiến cho Tần Vô Song hắn chết không chỗ chôn ở đây.
Nghĩ tới dây, Tần Vô Song lại đơn giản khoanh chân mà ngồi, nhắm mắt không nói. Mặc cho tên Yến Truy Dương kia kêu gào.
Yến Truy Dương đương nhiên là chưa hết giận, tiếp tục mắng chửi:
- Tần Vô Song, ngươi ngồi ở đó cho rằng ta không chửi ngươi nữa sao? Ngươi là kẻ tới từ các quốc gia nhân loại, chẳng phải chỉ nhờ có được mấy lần vận khí *** chó hay sao? Thực nghĩ rằng bản thân là thiên kiêu chi tử à? Tốt thôi, bây giờ cho ngươi một cơ hội tới chứng minh, thế nào? Ta không phải là để lại cho ngươi một cây cầu sao? Có bản lĩnh thì lên đây coi xem kẻ nào mới thực sự là thiên kiêu chi tử!
Tần Vô Song thực sự rất muốn dùng một mũi tên bắn chết Yến Truy Dương, nhưng lại do cấm chế của Bàn Long Điện khiến cho hắn cũng không có cách nào thi triển vũ khí Thần đạo.
Yến Truy Dương thấy Tần Vô Song nhập định như thường, ngồi ở nơi đó giống như một pho tượng gỗ điêu khắc, chửi một trận cũng thấy mỏi miệng, mà thái độ của Tần Vô Song như không nghe thấy gì, cũng khiến hắn vô cùng mất hứng. Nhưng hắn cũng rõ ràng tình hình của hắn, lại tiếp tục mắng, đan điền của hắn đúng là không có cách nào có thể khôi phục được. Trước mắt giờ chỉ có thể phẫn nộ căm hận, hướng một bên cây cầu không ngừng tiến qua.
- Bàn Long Điện, ta tới đây. Nếu Yến Truy Dương ta có đủ vận khí thì hãy ban cho ta một đoạn phúc duyên này đi.
Yến Truy Dương trong lòng cầu nguyện.
Mỗi một bước cũng giống như đang đảo quanh một vòng trước cửa địa ngục, mà trong lòng hắn cũng là mỗi bước được mở khai, đón nhận một sự khảo nghiệm nghiêm trọng. Mắt thấy hắn cách đầu cầu ngày càng gần thì Yến Truy Dương cơ hồ nghĩ thấy mình đã nắm chắc thắng lợi.
Khi bước chân của hắn đã đạp lên một đầu cuối cùng của cây câu bên kia vực sâu thì Yến Truy Dương không nhịn được vung tay hô to. Qua rồi, đúng là thành công qua cầu rồi