Khí Trùng Tinh Hà
Chương 651 : Phi thuyền Tiên Diệp
Ngày đăng: 15:06 18/04/20
Tần Vô Song trong đầu lóe lên một ý nghĩ cổ quái, bất giác nghĩ lại sự ô nhục phải chịu ở Oản Tử Cốc hôm đó. Sự bá đạo và kiêu căng của ả cung trang phụ nhân đó đối với hắn cũng được Tần Vô Song coi là nỗi sỉ nhục trong cuộc đời.
Vứt hết những tạp niệm trong đầu, Tần Vô Song không nghĩ nhiều nữa. Những vấn đề đó bây giờ có nghĩ cũng chẳng có đáp án, đành đi bước nào tính bước đấy vậy.
Hắn tin là nếu những nữ tử đó thật sự là người của Mộng Huyễn Thiên Trì thì nhất định hắn sẽ gặp được. Dù không gặp thì cũng hỏi được tin tức.
Sáng sớm hôm sau, tám môn Thiên Đế Sơn lại một lần nữa tập hợp lại. Bước qua biên giới Huyễn Nguyệt Phủ là sẽ đặt chân lên lãnh thổ của Mộng Huyễn Thiên Trì.
Mộng Huyễn Thiên Trì không giống với Vô Tận Đông Hải. Địa hình chủ yếu của Vô Tận Đông Hải vẫn thuộc về mặt biển, còn Mộng Huyễn Thiên Trì, tuy có tên là Thiên Trì nhưng chủ yếu lại là đất liền.
Trong năm Cấm địa của Thần, Mộng Huyễn Thiên Trì có địa thế cao nhất. Đặc biệt là sơn mạch Côn Luân nơi có Côn Luân Tiên Tông, kéo dài liên miên đến hàng trăm vạn dặm, chính là biểu trưng vô thượng của Mộng Huyễn Thiên Trì.
Lai lịch của cái tên Mộng Huyễn Thiên Trì, chính là ở trên đỉnh Côn Luân thần thánh của Côn Luân Tiên Tông có một hồ nước rộng bát ngát, tựa như chiếc gương của thần tiên, nên được đặt tên là Mộng Huyễn Thiên Trì. Chính vì sự tồn tại của cái hồ này mà có cái tên đó, cả vùng Cấm địa của Thần cũng vì thế mà nổi tiếng.
Sau khi từ tám môn Thiên Đế Sơn đi vào lãnh thổ của Mộng Huyễn Thiên Trì, Tần Vô Song lập tức cảm nhận được sự khác biệt về phong tục tập quán sinh hoạt giữa hai vùng Cấm địa của Thần. Càng vào sâu thì sự khác biệt càng trở nên rõ ràng.
Khi vừa đến một quan khẩu bỗng phía trước bỗng có ánh sáng đầy màu sắc lóe sáng, bên trên một tòa nhà bỗng có một hàng phi thuyền tạo hình kỳ quái bay ra.
Tạo hình của những chiếc phi thuyền này có phần giống với máy bay có ở kiếp trước của Tần Vô Song, khiến hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Đúng lúc ấy, phía trước của phi thuyền xuất hiện một bóng người, người này có thân hình huyền ảo, đi lại rất tự tại, là một Thần đạo cường giả!
Người đó cũng tay cười nói:
- Dám hỏi đây có phải khách quý đến từ tám môn Thiên Đế Sơn?
Nhân vật đứng đầu bên tám môn Thiên Đế Sơn, cũng chính là Ngự đệ Thân vương của Thiên Đế bệ hạ, Tân Thiên Thần đáp lễ, mỉm cười:
- Chính là bọn ta, xin hỏi các hạ là…
Người đó mặc trường bào, để một vài sợi vải mảnh rủ xuống, khí chất có phần giống tiên nhân.
- Quả nhiên là chư vị khách quý. Rất tốt! Tại hạ Lục Nhất Tiếu ở Phi Hồng Đạo Trường thuộc Côn Luân Tiên Tông, phụng mệnh pháp chỉ của Tiên Tông đến nghênh đón chư vị khách quý. Tám sáu bốn mươi tám, vừa đúng bốn mươi tám người, vì thế ta đoán chư vị là quý khách từ tám môn Thiên Đế Sơn.
- Ha ha, Lục huynh thật có lòng!
- Vô Song huynh đệ, không phải ngươi cũng tin lời nói của Tiểu Hạo đấy chứ?
Tần Vô Song không hứng thú mấy với những lời của Tần Hạo nhưng từ sau khi lên phi thuyền hắn đã có một dự cảm không lành. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Hắn cứ cảm thấy như lên thuyền giặc vậy. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui hắn cũng không hiểu. Nếu đây là do Côn Luân Tiên Tông phái đến thì Côn Luân Tiên Tông căn bản không có động cơ để đối phó với họ. Với thực lực của Đồ Đằng Tộc của Mộng Huyễn Thiên Trì, muốn đối phó với họ không cần phải đại động can qua như vậy. Phái một cường giả thần bí đến ngăn cản là đủ rồi.
Vì thế mới nói Tần Vô Song đang vô cùng mông lung, đặc biệt là nhìn cái không gian này, quá rộng khiến cho người ta thấy bất an.
Tần Chi Trữ là người bình tĩnh nhất, nhắm mắt lại coi như không biết gì hết.
- Nhị Chưởng môn thấy sao?
Tần Hạo không kìm được hỏi.
Tần Vân Nhiên cười:
- Rất đơn giản, nếu Côn Luân Tiên Tông muốn đối phó với tám môn Thiên Đế Sơn thì dù với bất cứ phương thức nào chúng ta cũng không thể tránh được. Nếu không phải Côn Luân Tiên Tông ra tay, nếu các thế lực khác của Mộng Huyễn Thiên Trì muốn nhằm vào chúng ta thì không dễ dàng như thế đâu. Vì thế, chúng ta đừng nghĩ nhiều nữa! Mọi chuyện rồi sẽ đâu vào đó thôi.
Khẩu khí của Nhị Chưởng môn còn bình tĩnh hơn cả Tần Thái Trùng. Tần Vô Song gãi mũi, trong lòng cười khổ:
- Nhị Chưởng môn còn qua loa hơn cả Thái Trùng sư huynh ấy chứ. Nhưng mình thấy có lẽ Nhị Chưởng môn cố tình như vậy. Dù có nhìn ra được điều gì thì Nhị Chưởng môn cũng sẽ không nói ra để mọi người được an tâm.
Phi thuyền Tiên Diệp bay rất nhanh, những người bên trong ai cũng có tâm sự riêng. Tần Vô Song thấy Nhị Chưởng môn bình tĩnh như vậy, lo lắng cũng vơi bớt được phần nào.
Đúng lúc Tần Vô Song bình tĩnh lại thì phi thuyền bỗng rung lên, rồi tiếp tục lắc lư dữ dội.
Kiếp trước Tần Vô Song thường xuyên đi máy bay cũng thường gặp việc máy bay đi qua tầng khí có dòng khí lưu bất ổn định, nhưng tình hình này lại không giống như máy bay lắc lư.
Mỗi lần phi thuyền lắc lư là bên trong lại lóe lên một thứ ánh sáng xanh lam kỳ dị, vô số những tia sáng như những con rắn độc tuôn ra từ khắp nơi quấn lấy sáu người