Khí Trùng Tinh Hà

Chương 673 : Câu kết

Ngày đăng: 15:07 18/04/20


Nhược Bình Tiên Tử trước đây cũng từng qua vài lần tình quan, nhưng nói thật thì những nam tử đó căn bản không thể khiến cô động lòng. Còn lúc này, Nhược Bình Tiên Tử lại mơ hồ có một thứ khát vọng cùng qua tình quan với Tân Vô Kỵ, bất luận có qua được không nhưng cô cũng cảm thấy đáng.

Sức sát thương của Tân Vô Kỵ quả thực quá lớn!

- Tiên Tử, thời khắc này thật không có gì sánh nổi!

Tân Vô Kỵ thở dài một tiếng, phối hợp với ánh mắt đầy tình tứ mà nóng bỏng. Nguồn: https://truyenfull.vn

Tên Tân Vô Kỵ này không tiếc thân mà dùng mỹ nam kế!

Nhìn ánh mắt nồng nhiệt đó, đạo tâm của Nhược Bình Tiên Tử bị thất thủ thêm một ít, ngón tay vân vê tà áo, ngượng ngùng nói:

- Tân Vô Kỵ, ngươi đứng cách xa ta ra một chút có được không?

Tân Vô Kỵ lùi lại một bước đầy phong độ, khẽ thở dài:

- Vô Kỵ không kìm lòng được thôi. Thôi được rồi, Tiên Tử, hãy tìm một nơi tránh tai mắt của kẻ khác, để tiểu đệ nói tường tận cho Tiên Tử nghe, thế nào?

- Tân Vô Kỵ, không phải ngươi muốn hại ta đấy chứ?

Nhược Bình Tiên Tử ngốc nghếch hỏi một câu. Hỏi ra câu ngốc nghếch này đã đủ chứng minh, tâm tư của cô đã bị Tân Vô Kỵ lấy đi mất một nửa rồi.

- Tiên Tử, nếu Vô Kỵ muốn hại Tiên Tử thì lúc nãy đã đánh lén, chắc chắn Tiên Tử sẽ không thể chống lại. Không biết Tiên Tử có nghĩ vậy không?

Tân Vô Kỵ nói đầy bá khí.

Nhưng những lời đó vào tai Nhược Bình Tiên Tử lại có ý tứ khác. Nhược Bình Tiên Tử nghĩ, người ta nói cũng đúng, vừa rồi mình thất hồn lạc phách, nếu Tân Vô Kỵ đánh lén thì mình chẳng thể chống lại.

Nói như thế, đúng là Tân Vô Kỵ không có ác ý. Tân Vô Kỵ theo phía sau Nhược Bình Tiên Tử mừng thầm, xem ra kế sách của hắn bước đầu đã thành công rồi.

Tiếp theo, có thể hoàn toàn đại công cáo thành không thì phải xem liệu Nhược Bình Tiên Tử có hợp tác hay không.

Nhược Bình Tiên Tử rất quen thuộc địa giới của Vạn Hoa Cốc nên rất nhanh đã tìm được một nơi kín đáo.

- Ở đây đi, đảm bảo không có ai đến!

Nhược Bình Tiên Tử nói đến đây, tai bỗng đỏ lên, trán cũng nóng bừng bừng, cảm thấy lời mình nói có ý như đang quan hệ lén lút vậy.

- Tiên Tử, không biết Tiên Tử có hoàn toàn tín nhiệm Vô Kỵ không?

Tân Vô Kỵ hỏi thẳng vấn đề.

Nhược Bình Tiên Tử sững lại rồi nói:

- Còn phải xem ngươi nói gì.

- Thôi được, điều Vô Kỵ muốn nói là, ban đầu đúng là Vô Kỵ có ý muốn đoạt Thần Đạo Quả, vì khi đó Vô Kỵ nghĩ Thần Đạo Quả không có chủ, căn bản là không biết có Nga Mi Đạo Trường ở đằng sau.

Tân Vô Kỵ tỏ ra rất thành thực.
- Tiên Tử không sợ không qua được tình quan này sao?

Tân Vô Kỵ bỗng cười.

- Nếu ngươi có tự tin khiến ta không qua được cũng được thôi. Vậy thì sau này ta là người của ngươi.

Nhược Bình Tiên Tử cũng không hàm hồ.

Tân Vô Kỵ trầm ngâm một lúc rồi cười:

- Tiên Tử, Vô Kỵ đồng ý. Có điều Vô Kỵ phải nói trước, ta cũng sẽ nghĩ mọi cách để có được trái tim Tiên Tử, nếu không phải Tiên Tử không qua được tình quan thì cũng không được trách tội ta!

- Trách ngươi gì chứ? Đến lúc đó ta là người của ngươi rồi, yêu ngươi còn không kịp!

Nhược Bình Tiên Tử nháy mắt, rất tự nhiên bám vào tay Tân Vô Kỵ.

Tân Vô Kỵ cười thầm, Nhược Bình Tiên Tử tìm Tân Vô Kỵ hắn là tự chui đầu vào lưới rồi. Tân Vô Kỵ hắn cũng giỏi đối phó với nữ nhân lắm đó!

Vào thời khắc quan trọng, thi triển một chút thủ đoạn nắm gọn Nhược Bình Tiên Tử, cướp Thần Đạo Quả rồi ngầm trừ bỏ Nhược Bình Tiên Tử, thần không biết quỷ không hay… Tân Vô Kỵ âm thầm tính toán.

- Tiên Tử không sợ đồng môn lén cáo trạng sao?

Tân Vô Kỵ hỏi thăm dò.

- Cáo trạng gì chứ? Vạn Hoa Cốc, ta là đứng đầu, không cho họ biết không phải là xong sao? Vô Kỵ à, người ta nói cho ngươi biết, Thần Đạo Quả có hai quả, nếu ngươi giúp được bản Tiên Tử, có lẽ người ta sẽ suy nghĩ chia cho ngươi một quả đó!

Tân Vô Kỵ cười hì hì, nghĩ bụng:

- Chia ta một quả? Ta muốn là muốn hai quả kìa, một đâu có đủ?

Nhưng miệng thì nói:

- Tiên Tử, Thần Đạo Quả, Vô Kỵ không quan tâm. Không phải Vô Kỵ nói khoác, cảnh giới Thần đạo không quá ba năm là Vô Kỵ có thể đột phá!

Nhược Bình Tiên Tử thích sự tự tin và bá khí đó của Tân Vô Kỵ. Tình tứ nhìn gương mặt góc cạnh của Tân Vô Kỵ mà nhất thời ngẩn ngơ.

Tân Vô Kỵ nhìn thấy thế, lập tức nhân cơ hội khẽ nâng cằm Nhược Bình Tiên Tử lên, cúi đầu hôn lên đôi môi đó.



Cùng lúc đó, Tần Vô Song đang ngẩn người nhìn Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn. Tên Tân Vô Kỵ này đang giở trò gì vậy? Sao lại càng ngày càng xa?

Sự thay đổi này không hề khiến Tần Vô Song cảm thấy nhẹ nhõm, hắn mơ hồ có một cảm giác không hay. Với những gì hắn hiểu về Tân Vô Kỵ, Tân Vô Kỵ tuyệt đối không phải người dễ dàng chịu bỏ cuộc. Lẽ nào hắn lại đang suy tính độc kế gì?