Khí Trùng Tinh Hà

Chương 683 : Thần thú cũng thua thiệt

Ngày đăng: 15:07 18/04/20


Tần Vô Song gần như không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhắm mắt đợi chết.

Vào đúng thời khắc cái xoáy ốc đó sắp nuốt chửng Tần Vô Song thì trong không trung bỗng thò ra một bàn tay lớn, như bác nông dân thu hoạch lúa mạch, lại giống như vị phụ huynh bắt cậu nhóc nghịch ngợm, dễ dàng bắt lấy vòng xoáy.

Bàn tay to lớn to chỉ tùy ý tóm rồi vặn một cái, đòn tấn công bá đạo kia hoàn toàn tan thành tro bụi.

Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ không thể ngờ được lại có biến cố như vậy, đồng tử giãn hết cỡ nhìn hư không.

Một gương mặt như cười như không, dường như là ảo ảnh xuất hiện bên cạnh Tần Vô Song. Khi nhìn rõ được gương mặt đó Tần Vô Song vô cùng kinh ngạc.

Người này là giang hồ thần toán mà Tần Vô Song đã gặp mấy lần ở các quốc gia nhân loại, Lý Bố Y! Tuy nhiều lần Tần Vô Song nhiều lần nghi ngờ Lý Bố Y là siêu cấp cường giả nhưng vẫn luôn cảm thấy không hiện thức lắm. Lúc này tận mắt nhìn thấy Tần Vô Song mới biết quả nhiên Lý Bố Y là cường giả bỡn cợt phong trần.

Chỉ từ việc Lý Bố Y tiếp chiêu của Thần thú Bạch Hổ đã có thể thấy ít nhất Lý Bố Y mạnh hơn Thần thú Bạch Hổ rất nhiều! Nếu không thì không thể nào hóa giải chiêu vừa rồi một cách dễ dàng như thế.

Lý Bố Y vẫn giữ gương mặt cười cười, khiến người ta nhìn thậm chí còn cảm thấy có phần dung tục, nhưng nghĩ đến thân thủ lúc trước của hắn thì đương nhiên sự dung tục ấy hoàn toàn biến mất. Thay vào đó là sự thần bí vô hạn!

Trong đầu Tần Vô Song lập tức hiện lên tình hình mấy lần gặp Lý Bố Y, nhìn có vẻ như trùng hợp nhưng nghĩ kỹ thì không hề.

Tên giang hồ thuật sĩ thần bí này lại đúng là tuyệt thế cường giả ẩn danh, bỡn cợt với phong trần! Trong lòng Tần Vô Song cảm thấy chấn động không thể dùng bất cứ lời nào để hình dung.

Lý Bố Y cười híp mắt:

- Anh bạn, hình như chúng ta lại gặp mặt nhau rồi!

Chữ "lại" mà Lý Bố Y dùng thật kỳ diệu, vì gương mặt Tần Vô Song lúc này không phải gương mặt vốn có của hắn mà là dung mạo sau khi đeo mặt nạ Tâm Tùy Huyễn Tượng.

Nhưng chữ "lại" đã biểu đạt được hết ý tứ của Lý Bố Y.

Tần Vô Song nghe hắn nói vậy biết cuối cùng thì vẫn không giấu được tên Lý Bố Y này, hắn cười khổ:

- Chỉ là không ngờ lại gặp bằng cách này!

Lý Bố Y cười cổ quái:

- Ta cũng không muốn đâu. Nếu được thì ta muốn mỗi lần gặp đều lừa ngươi chút tiền uống rượu!

Tần Vô Song biết vị tiền bối cao nhân này thích đùa, chỉ cười:

- Ngươi nói nhiều như vậy có phải muốn ta mời uống rượu không?
- Anh bạn, có phải muốn hỏi tại sao bản thần toán lại đến Mộng Huyễn Thiên Trì không?

Ánh mắt Lý Bố Y mang vài phần ý trêu trọc.

- Thần toán tiên sinh thần thông quảng đại như vậy, có lẽ là khách của Côn Luân Tiên Tông?

- Khách?

Lý Bố Y khựng lại rồi gật đầu cười:

- Đúng, cũng có thể nói như vậy. Thôi được rồi, có lẽ ngươi cũng phải đến Vạn Pháp Triều Tông Hội đúng không? Cũng sắp tới lúc rồi, có đi không?

Tần Vô Song có phần khó xử:

- Thần toán tiên sinh, ta có ân oán riêng, nếu đến Vạn Pháp Triều Tông Hội thì e là sẽ bị bao vây.

Lý Bố Y cười hà hà:

- Tại Vạn Pháp Triều Tông Hội chúng không dám làm bừa đâu. Đi thôi, ta đưa ngươi đi một đoạn, nhắm mắt lại! Có điều khi đến đó ngươi vẫn về với Tần gia ngươi, ta vẫn là thần toán tiên sinh! Ngươi vẫn là ngươi, ta vẫn là ta, biết chứ?

Tần Vô Song thấy lạ, đã cứu mình nhưng dường như lại không muốn dính líu gì đến mình, điều này khiến người ta khó hiểu!

Nhưng Tần Vô Song biết, cao nhân tiền bối hành sự đa phần thâm sâu khó dò, căn bản không thể suy đoán theo lẽ thường. Đặc biệt là Lý Bố Y xuất quỷ nhập thần, cả người đầy sự thần bí này. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tần Vô Song chỉ nói:

- Yên tâm đi!

Lý Bố Y gật đầu:

- Được, nhắm mắt lại, đi thôi!

Lý Bố Y đang định đi bỗng ánh mắt lóe lên sự kỳ lạ, nhìn về nơi Tân Vô Kỵ tự phát nổ với ánh mắt mang nhiều thâm ý. Rồi lắc lắc đầu không nói gì, thần quang lóe lên đã đến nơi cách đó nghìn dặm.