Khí Trùng Tinh Hà
Chương 710 : Đại Chưởng môn
Ngày đăng: 15:07 18/04/20
Tần Trọng Dương mang theo đám người của Tần gia đứng từ dưới chân núi Vấn Đỉnh Sơn, nghênh đón những vị anh hùng trở về từ Mộng Huyễn Thiên Trì.
Hai vị Chưởng môn vừa nhìn thấy nhau đã cười lớn, đó là niềm vui xuất phát từ tận tâm can. Thu hoạch lần này quá lớn, vượt xa tầm dự đoán của họ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Xuất phát điểm của Tần gia khi rời Vấn Đỉnh Sơn đi Mộng Huyễn Thiên Trì chỉ là đến góp vui, xem náo nhiệt chứ không có ý cạnh tranh. Với tình cảnh và nội tình nhân tài của Tần gia lúc bấy giờ muốn cạnh tranh cũng không đủ tư cách.
Nhưng mọi thay đổi ở Mộng Huyễn Thiên Trì đều đến từ biến số mang tên Tần Vô Song. Từ xưa đến nay, Tần Vô Song rất giỏi trong chuyện tạo ra bất ngờ, tạo nên kỳ tích. Chuyến đi đến Mộng Huyễn Thiên Trì lần này cũng là một sáng tạo tuyệt vời được phát huy đến cực điểm.
- Lão nhị, nói cho đệ một tin tốt, ở chỗ Đại Chưởng môn bế quan, hôm qua đã xuất hiện tử quang phóng xuất. Ta thấy Đại Chưởng môn chắc sắp xuất quan rồi!
Tần Trọng Dương đúng là người gặp chuyện vui tinh thần tốt.
Tần Vân Nhiên mi mục nhất động:
- Đại Chưởng môn xuất quan? Ha ha, tốt quá, đại hỉ sự!
Phía sau Tần Trọng Dương, mấy vị Tôn giả Thông Huyền Cảnh đỉnh phong bao gồm cả Tôn giả Tri Hòe nét mặt đều có vẻ phấn chấn dị thường. Xem ra, tin tức Thần Đạo Quả với họ mà nói là quá mẫn cảm. Tất cả bọn họ kẻ nào cũng quan tâm đến chuyện Thần Đạo Quả sẽ được phân chia như thế nào.
Tần Trọng Dương hiển nhiên biết những người này đang nghĩ gì, mỉm cười nói:
- Lão nhị, Thái Trùng, Vô Song, chúng ta đi đến chỗ Đại Chưởng môn bế quan bái kiến trước, xem người có thị ý gì không. Những người khác quay về Chính Khí Đường, chúng ta sẽ đến đó sau.
Nghe Tần Trọng Dương phân phó vậy, những người khác không dám cãi lời.
Tần Chi Trữ, Tần Hạo và cả Tần Hồng Nhạn chớp mắt đã trở thành tâm điểm bị mọi người vây quanh, hộ tống đến Chính Khí Đường. Hiển nhiên mọi người đều muốn nghe tin tức chi tiết từ chính miệng họ nói ra.
Nơi Đại Chưởng môn bế quan là nơi hiểm trở nhất trên Vấn Đỉnh Sơn, cũng là nơi an toàn nhất. Vách núi dựng đứng như một đường thẳng gần như tạo một góc vuông với mặt đất. Trên vách núi chọc trời đó đó, sừng sững một tòa động phủ.
Tử khí nhàn nhạt dày đặc không ngừng bay ra từ động phủ. Tần Trọng Dương và Tần Vân Nhiên mang theo hai tiểu bối đến trước cửa động phủ.
Tần Trọng Dương hạ giọng nói:
- Đại Chưởng môn, Vân Nhiên và Trùng Dương đưa hai tiểu bối đến bái kiến, chúc mừng Đại Chưởng môn chuẩn bị xuất quan.
Tần Vân Nhiên cũng cười nói:
- Đại Chưởng môn, lần này người bế quan lâu quá a!
- Vân Nhiên, Trùng Dương, Thần Đạo Quả các ngươi định phân chia như thế nào? Dù nó là thứ rất tốt nhưng nếu không phân chia tốt thì có thể ảnh hưởng đến đoàn kết nội bộ.
- Năm Thần Đạo Quả này thì bốn quả đã là do Tần Vô Song giành được nên Vân Nhiên nghĩ ít nhất cũng nên dành một quả thưởng cho Vô Song coi như phần thưởng cá nhân. Hai Thần Đạo Quả mà Vô Song lấy được từ chỗ Thần thú tạm thời vẫn chưa công bố. Bên ngoài mặc dù có đoán ra nhưng không có bằng chứng!
Đại Chưởng môn gật gật đầu:
- Giành được bốn quả, theo quy định là phải thưởng cho một nửa!
Tần Vô Song vội vàng nói:
- Đệ tử có được một quả đã hài lòng lắm rồi!
- Vô Song, thưởng cho ngươi không vấn đề gì.
Đại Chưởng môn bình thản nói:
- Nhưng bổn tọa có câu này muốn khuyên ngươi. Với thiên phú và tuổi đời của ngươi, Thần Đạo Quả, có thể không dùng thì đừng dùng. Với thiên phú tự thân của ngươi, khả năng trùng kích được Thần đạo là rất lớn. Đừng để Thần Đạo Quả lấy mất trải nghiệm trùng kích quý giá của ngươi!
Tần Vô Song nghiêm mặt nói:
- Đại Chưởng môn, đệ tử tự thân tuyệt đối không dùng Thần Đạo Quả!
- Thái Trùng, ngươi thì sao?
Tần Thái Trùng cũng nói:
- Đệ tử cũng muốn trùng kích bằng thực lực của mình!
Đại Chưởng môn cười nói:
- Tốt lắm, thanh niên thì nên xông pha một chút! Thần Đạo Quả hợp với những Thông Huyền Cảnh đỉnh phong vài trăm tuổi, vài ngàn tuổi mà vẫn chưa trùng kích được Thần đạo. Bọn họ cả đời có lẽ cũng không có hy vọng. Thần Đạo Quả hợp với họ nhất! Thanh niên chưa đến bốn mươi tuổi mà phải dùng đến Thần Đạo Quả thì đó là biểu hiện của kẻ vô dụng!
Tần Vô Song và Tần Thái Trùng đều gật đầu, ánh mắt bừng sáng quyết tâm.