Khí Trùng Tinh Hà

Chương 741 : Khiếu Nguyệt Đảo khả nghi

Ngày đăng: 15:08 18/04/20


Còn một khu vực bí mật trong Vô Tận Đông Hải, Đảo chủ Khiếu Nguyệt Đảo đang tu luyện nhận được Ngọc bài Truyền thức, trong khóe miệng tràn ra một tia cười lạnh:

- Mẹ nó, mới có vài ngày, phát ra hai Bàn Long Lệnh, cáo mượn oai hùm, cô ta cho rằng là cái thá gì chứ? Khua tay múa chân với lão tử. Hừ, lão tử cứ coi như là không nhận được!

Nói xong, đem Ngọc bài Truyền thức ném qua một chỗ, như thể không thèm để ý tới.



Tần Vô Song khoanh tay đứng đó, cố gắng hết sức để không cho cảm xúc hiển lộ ra ngoài. Tuy rằng, trong lòng hắn rất hồi hộp căng thẳng, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài quá nhiều.

Tô Mật lúc cười nói cùng bọn Tần Vô Song thì vô cùng hiền hòa, giờ đây thanh âm lạnh buốt nói:

- Bốn vị, em rể nhà ta, có một đám bằng hữu mất tích ở gần khu hải vực của Vô Tận Đông Hải, các gia các tông bọn ngươi, thật sự là một chút tin tức cũng không có hay sao, hay là làm có lệ cho xong việc, cảm thấy lời nói của bổn tiểu thư không đáng để ý?

Bốn vị thủ lãnh kia nào dám giả vờ trước mặt Tô Mật, vội vàng chỉ tay lên trời thề thốt:

- Tô Mật tiểu thư, mấy kẻ chúng ta có mấy cái đầu, sao dám ở trước mặt ngài giả dối được? Thật sự là không có tìm được tin tức, không dám ở trước mặt tiểu thư nói bậy!

- Đừng có lừa gạt bổn tiểu thư, ai chẳng biết, các tông phái các ngươi đều có mạng lưới tình báo của chính mình. Chỉ cần có chút biến động nhỏ nào, các ngươi sẽ biết ngay lập tức.

Bốn tên thủ lãnh kia kêu gào oan uổng:

- Tô Mật tiểu thư, lúc này, chúng ta thực không có được tin tức gì, nào dám ở trước mặt nàng giở trò bịp bợm?

Tô Mật hắng giọng, dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần, ánh mắt lạnh lùng nhìn bốn tên đó:

- Xem ra, cạy miệng các ngươi cũng chẳng có ra được cái gì. Người thì lại mất tích ở trong vùng này. Được lắm, bổn tiểu thư cũng không dùng Bàn Long Lệnh đàn áp các ngươi! Bốn kẻ các ngươi nghe đây, kẻ nào nếu ngay lập tức có được tin tức chính xác, liền có cơ hội đạt được một vũ khí Thần đạo cực mạnh!

Bốn thủ lãnh kia vừa nghe lời này, trong lòng nhảy lên từng đợt.

Mấy kẻ thủ lãnh này, trong mấy vạn khu vực quanh đây, cũng coi như là một phương hào kiệt. Nhưng ở cả Lạc Bảo Uyên mà nói, lại chỉ là tồn tại thế lực nhị lưu, tam lưu.

Tu vi của bọn chúng, cùng lắm là Hư Võ Đại viên mãn mà thôi. Có thể có được vũ khí Thần đạo cực mạnh, đối với bọn chúng mà nói, tuyệt đối là một điều vô cùng hấp dẫn. Cũng khó mà ngăn được ánh mắt đang sáng ngời rạng rỡ của bọn chúng.

- Hai tên thủ lãnh của Khiếu Nguyệt Đảo cùng Xích Minh Động Phủ không có tới, rất đáng nghi ngờ, các ngươi đi điều tra một chút. Bổn tiểu thư một khi đã mở miệng, tất nhiên là có thể thực hiện. Nhớ kỹ, kẻ đầu tiên phát tình báo hữu dụng tới mới là kẻ có tư cách giành được, những kẻ khác, thì coi như là mất công vô ích.

- Vâng, Tô Mật tiểu thư, bọn ta ngay lập tức đi điều tra cái này, xin yên tâm. Nếu đúng là mất tích trong vùng này, bất luận thế nào, chúng ta cuối cùng vẫn có thể thu hoạch được một chút dấu vết.

Lời thề son sắt của bốn kẻ thủ lãnh kia, tỏ thái độ một phen, rồi đều quay đầu đi.

Tô Mật cười lạnh nói:

- Mấy tên gia hỏa này, không thấy lợi ích trước mắt sẽ không chịu dốc sức. Ta nếu không phải là lo lắng tới thanh danh, nói thẳng cho bọn chúng biết nếu như vẫn không có tin tức gì lập tức sẽ giết toàn bộ. Tin là hiệu quả tin tức sẽ càng cao!

Tần Vô Song ở trong hoàn cảnh này cũng không có thể tự tiện làm chủ. Hết thảy chỉ có thể theo biện pháp của Tô Mật.
- Đâu có đâu có, tên Khả Đạt này bình thường có chút thói quen ngạo mạn rồi. Chúng ta ba kẻ tuy rằng là Phó Đảo chủ, lại gọi không được hắn.

- Vậy sao? Một gã đầu mục nho nhỏ, ba Phó Đảo chủ liên hợp, ngang nhiên gọi không được hắn? Thật đúng là một kẻ coi trời bằng vung, ngang ngược không coi ai ra gì. Được, một khi đã kêu mà bất động, nói địa điểm của hắn, bọn ta tự mình đi tìm.

Một gã Phó Đảo chủ biến đổi sắc mặt:

- Để Tô Mật tiểu thư tự mình đi, việc này sao có thể được ạ?

Bọn họ kỳ thật lại không phải lo lắng Tô Mật tiểu thư đi tìm có điều gì thất lễ. Mà là lo lắng việc này thật sự là có quan hệ với tên Khả Đạt kia, vậy thì Khiếu Nguyệt Đảo gặp phiền phức lớn rồi.

- Dẫn đường phía trước, nếu còn nói quanh co nữa, ta sẽ càng không khách sáo.

Tô Mật lạnh lùng nói.

Ba gã Phó Đảo chủ đối mặt nhìn nhau, không thể lay chuyển được, chỉ có thể dẫn Tô Mật đi tới chỗ của Khả Đạt.

Ầm!

Tô Mật trực tiếp vung một roi rồng, làm cho cấm chế của Khả Đạt bị đánh tan tành, quát:

- Khả Đạt, cút ra đây cho ta!

Khả Đạt đang trong lúc thụ hưởng, bị một thanh âm của nữ tử quát lớn, trong lòng giận dữ:

- Nữ nhân từ đâu tới đây? Dám nói chuyện như vậy với ta?

Một gã Phó Đảo chủ quát:

- Tiểu tử Khả Đạt, chớ có vô lễ, là Tô Mật tiểu thư giá lâm!

Khả Đạt vừa nghe lời này, một luồng ý niệm tà ác nhất thời tiêu biến. Bước nhanh đi ra, nhưng cũng không chịu tới gần, mà là đứng từ xa xa nói:

- Tô Mật tiểu thư? Khả Đạt ta cùng Tô Mật tiểu thư cũng không có chuyện gì, sao lại khí thế mạnh mẽ tới đập nát cửa, là có ý gì vậy?

Tô Mật không nói lời thứ hai, roi rồng trực tiếp vòng quanh, hướng tới Khả Đạt.

Khả Đạt lạnh lùng cười, thân ảnh chợt lóe, giống như con cá trơn tuột chui ra, trong miệng thản nhiên nói:

- Tô Mật tiểu thư, ngươi là thiên kim tiểu thư, đắc tội thì thật khó coi à.